Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for the ‘Khám phá cuộc sống’ Category

Nếu bạn là người biết nhìn xa trông rộng, cuộc đời sau này của bạn có thể sẽ liên quan mật thiết với những suy nghĩ và hành động của tuổi 25. Ở tuổi này bạn ít nhiều cũng hiểu được tình yêu là gì, và dĩ nhiên cũng cần phải tự biết mình cần gì cho cuộc sống . Điều quan trọng là bạn phải kiên định với những quyết định của mình mà thôi.

1. Dành thời gian điểm lại lại một lần những sự kiện đã trải qua.

Lập một bảng liệt kê các sự kiện xảy ra theo trình tự thời gian. Nhìn lại xem trước 25 tuổi bạn đã làm được những gì, đã mất đi những gì, có được những bài học gì, điều gì làm bạn hối hận, những mục tiêu vạch ra ban đầu có thực hiện được hay không…Điều này giúp bạn hiểu hơn về chính bản thân, cũng sẽ giúp bạn vạch kế hoạch cho bản thân tốt hơn.

2. Đã từng trải qua ít nhất một mối tình, và vẫn có niềm tin vào tình yêu.

Có rất ít những người thành công với mối tình đầu. Chia tay khi còn trẻ đa số là vì chưa hiểu được nên yêu như thế nào, nhưng khi đó tình yêu thường lại là tình cảm thực sự. Và khi bạn 25 tuổi tình yêu cũng là tình yêu đích thực, nhưng có thể đã không còn đơn giản yêu chỉ là yêu nữa. Tình yêu là một môn nghệ thuật sống, những kĩ năng sống và bài học kinh nghiệm mà bạn lĩnh hội được trong quá trình yêu không phải là điều mà người khác dễ dàng có thể dạy cho bạn. Hơn nữa những điều đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống gia đình của bạn sau này, có khi ảnh hưởng suốt đời. Yêu người mình yêu, kết hôn với người phù hợp, cuộc sống của bạn sẽ càng viên mãn.

Chúng ta hãy cũng thử nhìn tình yêu dưới góc độ tương đối của thời gian nhé: Nếu như mối tình đầu đến khi bạn 20 tuổi, hai năm sau bạn tốt nghiệp đại học, do tác động của nhiều nhân tố bạn và người ấy chia tay. Khi đó bạn vẫn còn ít nhất hai, ba năm tìm một người đàn ông phù hợp để kết hôn. Còn nêu như mối tình đầu tới khi bạn 25, hai năm sau chia tay, bạn trở về trạng thái lúc đầu, lại bắt đầu hành trình tìm một người phù hợp, tất nhiên bạn phải trả giá giá đắt hơn là thời gian. Đương nhiên nếu bạn và mối tình đầu khi 25 tuổi bạn gặp được tu thành chính quả thì chúc mừng bạn, bạn quả là người may mắn.

3. Có khả năng mua ngay cho bản thân một món đồ tương đối giá trị nếu thích.

Có bạn vẫn nghĩ rằng mình vẫn chưa thực sự trưởng thành, nhưng lúc này bạn chẳng còn bất cứ lí do nào để kéo dài thời gian nữa, bạn bắt buộc phải tự lập rồi. Đây là tiền đề cho một cô gái 25 tuổi nói đến hạnh phúc. Nếu bạn không quyết tâm học lên tiến sĩ, thì bạn đã hoàn thành sự nghiệp học hành và bước ra ngoài xã hội, không thể vẫn ngửa tay xin tiển bố mẹ nữa. Thấy một món đồ mà bạn rất thích hoặc rất muốn được sở hữu nó, hãy mua cho mình, coi như phần thưởng cho sự nỗ lực của bản thân. Tự mình hãy thưởng cho mình, đây cũng là nguồn gốc của sự tự tin đó.

4. Đừng mong cả thể giới coi bạn là công chúa nữa nhé!

Bi kịch lớn nhất của tuổi 25 là vẫn cứ tin rằng bản thân có thể dựa vào ngoại hình xinh đẹp của mình để chinh phục thế giới, chinh phục bất kì người đàn ông thành đạt nào đó, và vẫn cứ cho rằng những điều mình có được đều là hiển nhiên, vô duyên vô cớ giận dỗi, trút giận lên người khác… Trên thực tế, nên nhận rõ con người hiện thực của bạn sớm một chút, cần có thái độ thực tế hơn khi nhìn nhận về cuộc sống, biếtđâu có thể giúp bạn ít phải đi đường vòng hơn đấy.

5. Không nên “giả nai” một cách thái quá!

Thực tế là bạn đã 25, rõ ràng là 25 tuổi đấy nhé. Không thể chỉ vì giọng nói như trẻ con, chụp ảnh chu mỏ như 9X là bạn có thể trở về tuổi 18. Xem kĩ so với những bức ảnh của mấy năm trước xem nào, dù cho ngoại hình không có quá nhiều thay đổi, nhưng ánh mắt của bạn chắc chắn đã không giống như trước nữa rồi. Mỗi một độ tuổi đều có sức hấp dẫn riêng, so với tuổi 18 không hiểu biết gì nhiều, thì ngày hôm nay bạn càng trở nên hiểu biết, cư xử đúng mực, sống thoáng hơn. Do đó nếu bạn cứ cố chấp mà « giả nai » chỉ càng chứng tỏ rằng bạn thiếu tự tin nghiêm trọng mà thôi.

6. Đừng tin vào sự vĩnh cửu nữa, hãy hưởng thụ những gì đang có ở hiện tại.

“Vĩnh cửu“ là một từ không hề tồn tại, giờ đây bạn nhất định phải hiểu rõ rằng niềm vui ở hiện tại mới là niềm vui thực sự. 25 tuổi là thời điểm đẹp nhất trong cuộc đời, đừng lấy sự ưu phiền của ngày mai làm giảm niềm vui của ngày hôm nay bạn nhé ! Cũng đừng lấy niềm vui của ngày mai làm hỗn loạn bước đi của niềm vui ngày hôm nay. Người biết hưởng thụ niềm vui và sự vất vả của ngày hôm nay sẽ có được nhiều niềm vui hơn nữa.

7. Đừng nên để sự xúc động nhất thời « dắt mũi » nhé!

Phái nữ luôn thích cảm giác bị xúc động mờ mắt. Dù anh ấy có ngoại hình và năng lực khá bạn lúc này cũng nên phải xét đến các yếu tố khác như tính cách, nền tảng gia đình, nền tảng giáo dục. Cuộc sống sau này có hạnh phúc hay không, tình yêu vẫn là nền tảng cơ bản nhưng không phải là tất cả, hai người có sự tương đồng trong nhân sinh quan và thế giới quan cũng là điều quan trọng. Sự xúc động nhất thời rồi cũng sẽ tan biến, thậm chí sau này bạn còn nghi ngờ sự tồn tại của nó.

8. Bạn đã trải qua độ tuổi thầm thương trộm nhớ rồi, nếu bạn rất thích một người hãy thẳng thắn nói cho anh ấy biết nhé. Cho dù có thất bại thì cũng chẳng có gì to tát cả, ít nhất thì bạn không cần bỏ lỡ tuổi thanh xuân quý giá của mình.

9. Từ chối có mối quan hệ thân mật với đàn ông đã có gia đình.

Nếu có quan hệ thân mật với đàn ông đã kết hôn, chả khác gì bạn đang chơi trò thả mồi bắt bóng. Nếu từ đầu anh ta không có hứng thú với bạn thì anh ta sẽ giữ khoảng cách với bạn, trong trường anh ta thích bạn, mà bạn lại không chống đỡ nổi sự cám dỗ thì cuối cùng người thất bại, và bị tổn thương nhiếu nhất chính là bạn mà thôi. Cho dù bạn có giũ sạch những gì đã xảy ra thì vẫn còn phải đối diện với người thân của mình và có khi cả đứa trẻ trong bụng. Tóm lại, bạn vĩnh viễn không thể trở thành người thắng cuộc trong cuộc chơi này.

10. Những người và việc không thuộc về mình thì đừng bao giờ nghĩ tới nữa.

Bạn trai cũ, người từng làm tổn thương bạn hỏi thăm dạo này bạn sống thế nào, có tốt hay không, nên trả lời ngắn gọn “rất tốt”. Bạn trai cũ, người từng bị bạn « đá » hỏi thăm bạn gần đây thế nào, cần trả lời hai tiếng “rất tốt”. Đàn ông đã kết hôn hỏi thăm cuộc sống của bạn thế nào, cũng nên trả lời “rất tốt”. Vì sao ư? Vì họ chẳng còn là gì của bạn nữa rùi mà.

11. Không nên vì ai mà dễ dàng thay đổi, cũng đừng mong muốn thay đổi « người mà ai cũng biết là ai đấy » .

Nửa câu đầu giúp bạn không khiến bản thân mình trở nên thảm hại, nửa câu sau muốn nhắc nhở là bạn sẽ chẳng bao giờ làm được điều đó.

12. Đừng tỏ rõ sự kiêu ngạo trong lòng.

Hãy kiêu ngạo trong tâm hồn, yêu quý bản thân, đặc biệt sau khi gặp phải những điều không hoàn mĩ thì vẫn phải tiếp tục yêu quý bản thân mình. Đồng thời cũng không nên để lại dấu vết của sự tự ti trên khuôn mặt. Điều này sẽ giúp bạn hòa nhập với tập thể, hòa mình với cuộc sống hơn.

13. Ít nhất hãy cộng điểm cho mình bằng tài lẻ nào đó, dù là ca hát, kể chuyện cười…

Trong đám bạn bè, người được iu quý nhất thường là người hài hước, đặc biệt. Đừng coi thường tác dụng của việc kể chuyện cười, hát hò hay khéo tay làm đồ thủ công. Mặc dù chỉ là những việc nhỏ lại là một phần quan trọng hình thành nên cá tính và sức hút của nhân cách đó.
Thích học nhiếp ảnh hãy đi học đi nhé, học piano, khiêu vũ cũng nên đi, bạn mới 25 tuổi thui mà.

14. Chăm chỉ làm việc nhưng cũng nên chuẩn bị tâm lí nếu chẳng may rơi vào tình trạng thất nghiệp.

Khủng hoảng kinh tế năm 2008, hàng loạt các công ty đa quốc gia tiến hành cắt giảm nhân sự. Nếu nhân viên của các tập đoàn lớn còn rơi vào tình trạng thất nghiệp thì nhân viên của doanh nghiệp nhỏ như bạn cũng nên lường trước được việc này, chuẩn bị cả về tâm lý và tài
chính. Tuổi tác cũng là một ưu thế cạnh tranh, sự khác biệt khi thất nghiệp ở tuổi 22 và tuổi 25 nằm ở chỗ khi 22 tuổi bạn thường nghĩ rằng thất nghiệp thì có là gì chứ, ngủ một giấc tỉnh dậy, ngày mai trời lại sáng ấy mà, còn khi 25 tuổi bạn có thể mất cả tuần ăn không ngon ngủ không yên cho tới khi tìm được công việc mới.

15. Có khoản tiết kiệm ít nhất có thể giúp bạn trang trải trong trường hợp thất nghiệp ba tháng.

Đây là điều tốt thiểu. Khoản này có thể không nhiều nhưng ít nhất cũng đảm bảo rằng bạn sẽ không bị chết đói trong ba tháng thất nghiệp. Nếu không có khoản này thì rõ ràng bạn nên bắt đầu có ý thức tiết kiệm. Từ khi bắt đầu mục tiêu tiết kiệm bạn sẽ nhận ra rằng một số khoản mình chi tiêu đôi khi chẳng cần thiết.

16. Không nên nhảy việc thường xuyên, cân nhắc kĩ khi nhận việc mới

Nhảy việc cũng gần giống như là li hôn vậy, có quán tính, nhảy đi nhảy lại cuối cũng thì chả làm được việc gì. Hiện tại bạn đang bước vào thời kì mang tính quyết định cho sự nghiệp của bản thân, cơ hội phát triển năng lực bản thân lúc này khá quan trọng. Nếu công việc hiện tại mang lại cho bạn cơ hội phát triển và thăng tiến thì chả có lí do gì để bạn nhảy việc. Việc sau lương cao nhưng chắc gì đã thoải mái hơn.

17. Dùng số tiền mua mười bộ quần áo giảm giá để mua một bộ đồ hiệu

Tuy nhiên không phải cứ đồ hiệu là đẹp, bạn cần lựa chọn phong cách phù hợp nhất cho bản thân. Trong một năm ít nhất vài ba lần bạn sẽ dùng tới nó, biết đâu vài ba lần ấy bạn lại trở thành tâm điểm của sự chú ý.

18. Ở tuổi này, kem dưỡng cần nhất là kem dưỡng mắt, mỹ phẩm nên dùng nhất là nụ cười.

Thức khuya, thói quen sinh hoạt thất thường, thể hiện rõ nhất trên đôi mắt. Không có cách nào để trang điểm cho ánh mắt đâu bạn ạ. Trang điểm đậm chỉ khiến bạn nhanh già mà thôi. Bạn nên mua kem dưỡng mắt, loại tốt vào, chú ý dưỡng ẩm, ngủ sớm một chút, nụ cười của bạn sẽ càng rạng rỡ hơn.

19. Đồ nhóc bị giãn hoặc biến dạng lập tức vứt đi.

Điều này không chỉ vì cái đẹp mà vì sức khỏe của chính bạn. Bạn biết không? Ung thư tuyến vú chiếm tỉ lệ cao nhất trong các bệnh ung thư mắc phải của phụ nữ trên toàn thế giới. Chọn đồ nhóc thích hợp, thường xuyên mát xa chăm sóc và kiểm tra ngực.

20. Khám phụ khoa không còn là việc chả liên quan gì tới bạn.

Đừng nghĩ rằng vì bạn chưa kết hôn, chưa từng quan hệ thì không cần khám phụ khoa. Nên khám phụ khoa định kì mỗi nămnhư kiểm tra sức khỏe tổng thể. Nếu bạn có điều kiện có thể tiêm phòng ung thư tử cung, tiêm phòng có tác dụng trong độ tuổi từ 13 đến 26, tiến hành càng sớm càng có hiệu quả.

21. Đừng chỉ xem mỗi phim Hàn quốc, hãy xem phim Mỹ đi, phim Mỹ giúp bạn luyện trí logic đó

Hiện tại bạn không chỉ cần có tình cảm, cần sự lãng mạn, bạn còn cần hơn là suy luận logic tỉnh táo, phim Mỹ chắc chắn là cách giúp bạn rèn suy luận logic nhẹ nhàng nhất, thú vị nhất.

22. Làm thử vài thứ mà bạn trước đây từ làm

Đây là một trong những tiêu chí cho sự trưởng thành, ví dụ đơn giản như ăn một món mà chưa bao giờ bạn ăn, đọc cuốn sách mà bạn từng cho rằng sẽ chẳng bao giờ đọc. Đến độ tuổi này bạn nên mở rộng thế giới để đón nhận mọi điều, thay đổi cách suy nghĩ bạn sẽ có nhiều thu hoạch mới toanh đấy.

23. Nếu ai đó làm bạn tức đến phát khóc hãy về nhà rùi hãy khóc nhé, thử xem cảm giác che dấu sự yếu đuối của mình

25 tuổi bạn khóc trước mặt người khác, như vậy sẽ chẳng được ai thông cảm đâu, chỉ làm kẻ địch nhìn thấy sự yếu đuối của bạn mà cười thầm mà thui.

24. Ngoài tình yêu, hãy theo đuổi những gì bản thân bạn thích

Đi du lịch, ngắm viện bảo tàng và phòng trưng bày mỹ thuật… Bạn nên biết rằng điều thể hiện diện mạo chân thực của một thành phố là người dân sống ở đó. Tự mình trải nhiệm những điều này thú vị hơn cả một đống tranh ảnh sách báo mà bạn vẫn xem.

25. Hãy nghĩ kĩ xem mình rút cuộc cần và muốn điều gì.

Thực tế là có những điều trước đây bạn cho rằng mình mong muốn thực ra không phải là những thứ bạn thực sự cần. Con người phải trải qua những sóng gió nhất định mới hiểu rõ điều mà mình mong muốn. Bây giờ tình yêu, sự nghiệp bạn đều đã có sự trải nghiệm, lúc này nên cân nhắc kĩ về vấn đề này rùi.

26. Bất kì bạn ở lứa tuổi nào đều nên nhớ gọi điện cho bố mẹ một tuần ít nhất một lần

Khi bạn 25 tuổi, bận rộn với tình yêu, bận rộn với việc phấn đấu cho sự nghiệp, bố mẹ nhất định sẽ không phải là mối quan tâm lớn nhất nữa. Nhưng bạn cũng cần phải hiểu rằng nếu bạn làm việc ở xa nhà mỗi năm về nhà một vài lần, như vậy thì thời gian bạn ở cùng bố mẹ tính gộp lại ít ỏi tới mức đau lòng. Cho dù bạn ở đâu, mỗi tuần hãy gọi điện về nhà một lần nhé !Bố mẹ không yêu cầu bạn làm gì cả nhưng họ vẫn thực sự rất mong chờ điều đó.

27. Chủ động hỏi thăm khi thấy nhớ bạn bè

Đừng có tính toán là ai nên liên lạc trước với ai, ai quan tâm tới ai nhiều, sau 25 tuổi muốn có một người bạn thực sự sẽ càng ngày càng khó. Chủ động quan tâm hỏi thăm bạn bè thân thiết trước đây đi bạn nhé, gửi tin nhắn sms, gửi tin nhắn qua điện thoại, thể hiện sự nhớ nhung và yêu mến lại không hề đơn giản. Bạn bè thân thiết đến đâu mà lâu không liên lạc cũng sẽ trở nên xa cách.

28. Có khả năng từ vào bếp nấu vài món khi đói

Cơm rang trứng là yêu cầu tối thiểu. Nên là người con gái truyền thống một chút, bạn chuẩn bị ít nhất một vài món tủ khi cần có thể thể hiện. Bạn 25 tuổi không nhất thiết phải tinh thông mọi công việc gia đình nhưng bạn lúc này cũng phải biết dọn dẹp nhà cửa và nấu nướng, đó cũng là biểu hiện khả năng biết yêu đó bạn ạ. Nếu có thời gian có thể đăng kí tham gia lớp học nấu ăn, biết đâu bạn sẽ tìm thấy niềm đam mê cho mình.

29. Từ hôm nay bắt đầu phải đi ngủ trước một giờ.

Điều này thì chẳng có gì phải nói nữa, sức khỏe của mình thì trước hết phải tự mình bảo vệ và chăm sóc.
(Không xong rùi, nhìn đồng hồ lúc này đã là hai giờ bốn mươi phút sáng giờ China. Em xin phép thay từ “hum nay” bằng “ngày mai” nhé )

30. Không nên quá tin tưởng vào lý luận thực tiễn trong sách vở, và ngay cả những điều mà trên đây chúng tôi nói với bạn
Trên thế giới này không có điều gì là đúng hay sai tuyệt đối, thậm chí đúng sai còn có thể đảo lộn. Điều quan trọng nhất là cách bạn nhìn nhận thế giới này, chọn điều mà bản thân bạn cho là đúng. Thế là tuyệt lắm rồi.

The end

SunnyKem88

Read Full Post »

Nói thế nào về Nút Cảm ơn ở diễn đàn WTT nhỉ ? Mình có nhiều cảm xúc với cái nhấn này, định bày tỏ nhiều lần nhưng chưa biết bắt đầu ra sao. Mình còn nhớ mới đầu khi vào WTT chưa hề có cái Nút này. Nhớ nhất lần đầu tiên mình cop tên của những người theo dõi top và để thấy độ hot của top, việc này mình thấy nhiều người đã làm vậy, và mình cũng thấy rất vui vẻ, không ảnh hưởng đến ai, nhưng hôm đó, mình đã bị 1 nick khác tổng sỉ vả về việc làm của mình. Mình không còn nhớ cái nick này nữa, và cũng không còn nhớ top đó, nhưng mình nhớ mình đã bấm Cảm ơn nick đó. Có lẽ nhiều việc mình cảm thấy không sao, vui vẻ, thì lại động chạm đến 1 ai đó. Vì vậy mình cần phải rút kinh nghiệm !

 

Mục mình hay theo dõi ở WTT là ĐBGB, Kinh Doanh và MĐ, nhưng phải nói nhà MĐ là văn hoá Cảm ơn được nhiều người sử dụng nhất. Mình thật lạ, chắc có người không hiểu vì sao khi người ta tranh luận 1 vấn đề mình lại cảm ơn cả cánh tả và cánh hữu, hihi. Với mình Nhấn Cảm ơn không chỉ là người ta giúp mình gì đó, mà cảm ơn vì mình đồng quan điểm với họ, cảm ơn vì họ đưa những thông tin vô cùng bổ ích và lý thú mà trước đây mình trưa biết, đọc bài viết của mọi người là những trải nghiệm trong cuộc sống, trải nghiệm nhìn người và cảm nhận về 1 con người, 1 thế giới mới. Cảm ơn những bài viết chẳng liên quan gì đến mình, nhưng chỉ là cảm xúc lúc đó mình bắt gặp trong bài viết, hay cảm ơn vì giọng văn làm cho mình thấy vui, 1 quan niệm mình dễ chấp nhận. Mình không có thói quen cứ thấy bài của 1 ai mình cho là thần tượng là phải nhấn Cảm ơn, có lẽ nick của mình Cảm ơn nhiều gấp hàng bao nghìn lần được Cảm ơn, thật là dễ hiểu, những người như MẹUyênMi, mình có cảm ơn 1000 lần cũng vẫn là chưa đủ, 1 con người thật tuyệt vời về lòng kiên nhẫn, cách chia sẻ và ân cần dành cho những người được « tư vấn ».

 

Mình chỉ tiếc WTT không có nút hìhì, vì nếu có nút này mình sẽ nhấn nhiều hơn là Cảm ơn, vì có những bài viết, có những câu chữ làm mình thấy vui, bất giác cười hìhì, họ thật là những con người hài hước và có khiếu viết !

Read Full Post »

Nữ Vương (1979 – Đài Loan)

Có một người bạn tôi thổ lộ, cô ấy yêu anh bạn trai suốt một năm, mà mới chỉ nắm tay, còn chưa hề hôn. Tôi hỏi cô bạn, thế giờ là năm nào, cô ấy trả lời là năm 2004. Cô ấy không còn trinh, cô ấy từng có bạn trai, nhưng cô ấy chấp nhận chỉ nắm tay người yêu mới suốt một năm, mà vẫn chưa vội hôn.

Từng có người bạn viết một bài, nói con trai thường nắm tay cô ấy lúc đi qua đường, lúc đi dạ hội, lúc đi xem phim ma ở rạp, và bảo cô, nắm tay hay không nắm tay rất quan trọng.

Tôi nhớ về khi còn yêu, những phút làm tôi cảm động nhất, đều có liên quan đến cái nắm tay.

Lần đầu tiên tôi nắm tay bạn trai trong mối tình đầu, tôi xấu hổ đến mức độ cứ cúi gằm xuống, hồi hộp lo lắng nên ra cả mồ hôi tay, dường như lúc đó là tuyên bố: “Chúng ta sẽ cùng bên nhau!”, và trái tim tôi đập vội vàng cuống quýt đến gần tắt cả thở.

Tôi rất thích người bạn trai lúc đó, khi đi đường, bước chân anh ấy rộng hơn vượt lên tôi, thì tay vẫn nhớ đưa về sau, lòng bàn tay hướng lên trên, ngầm nói với tôi rằng em ơi, đưa tay đây cho anh. Cái cảm giác đó êm ái lắm.

Tôi cũng thích lúc đi ăn cùng bạn bè, người yêu tôi lén nắm tay tôi dưới gầm bàn, và cả hai thậm chí không nhìn vào mắt nhau, mà qua hơi ấm lòng bàn tay anh ấy làm tôi hiểu rằng anh đang ở bên tôi.

Khi đi xe máy, anh ấy buông tay trái ra nắm lấy tay trái tôi, lúc lái ô tô, anh sẽ buông tay phải ra nắm lấy tay phải tôi. Tôi thích bàn tay rộng lớn của một người con trai, ngón tay dài, lòng bàn tay chắc chắn, để tôi cảm nhận được sức mạnh của anh, và yên tâm dựa vào trong vòng tay anh.

Mỗi lần mùa đông, tay người bạn trai là lò sưởi của riêng tôi, cho dù trời lạnh thế nào, cho dù là mười độ dưới không, tôi đều có hơi ấm của anh. Mà hơi nóng của lòng tay người con trai bạn yêu thường vừa đủ ấm, cho dù người con trai khác cũng có thân nhiệt như thế, thì bạn cũng chỉ quen với hơi ấm của người yêu thôi.

Khi chúng ta lớn lên, làm người trưởng thành, nhịp điệu của tình yêu trở nên vội vã hơn, và một cái nắm tay đã trở nên không còn nhiều ý nghĩa nữa, bạn có thể thấy một cái nắm tay sao dễ dàng, hoặc nó chả còn biểu lộ cái gì nữa. Khi chúng ta ở cạnh nam giới, có thể tất cả không còn bắt đầu bằng cầm tay nữa. Mà có thể tình yêu sẽ bắt đầu từ một cái hôn, hoặc là ta có thể làm tình với một người con trai, rồi mới yêu anh ta.

Hoặc thậm chí, cái gì cũng đã “trao” rồi, nhưng vẫn không hề yêu anh ta một chút nào.

Tôi cũng nghĩ đến rất nhiều người đàn ông, họ có thể đồng ý hôn một cô gái, làm tình với cô ta, nồng nhiệt như những tình nhân hạnh phúc nhất, thế nhưng chưa chắc anh ta đã chịu công khai nắm tay bạn trước đám đông.

Chúng ta đã bắt đầu quen với những quan hệ tình cảm phức tạp, quen dần cả những quan hệ quá sâu về xác thịt, nhưng chúng ta lại bỏ qua một cái nắm tay giản đơn. Hoặc có thể ta không bỏ qua, ta chỉ không coi nó là một cái gì quan trọng và cần thiết.

Tôi nghĩ, nắm tay hẳn rất đơn giản, nhưng nó chính là một thứ quan hệ xác thịt khó thực hiện nhất.

Chúng ta có thể dễ dãi nắm tay bất kỳ người nào, nhưng chúng ta không dễ dãi làm tình với bất kỳ người nào.

Ngược lại, chúng ta có thể rất dễ làm tình với một người nào đó, nhưng chúng ta lại rất khó nắm tay một cách giản dị và thiết tha với họ.

Tôi nhớ lại những người con trai đã yêu tôi, họ rất ít nắm tay tôi, và khi đi đường, đại đa số là tôi chủ động nắm lấy tay họ.

Họ vì là người chững chạc, trưởng thành, nên không còn bột phát và chủ động, tôi đã không bao giờ nói với họ rằng, tôi mong biết bao người yêu đưa tay dắt tôi trước, chủ động nói anh yêu em, chủ động nói anh trân trọng em biết bao, anh cần em biết bao. Mặc dù tôi là một cô gái rất tự tin năng động, nhưng tôi rất cần bạn trai chủ động, anh hãy cho tôi sức mạnh để tôi yêu anh đi.

Không lẽ nắm tay, nói yêu tôi lại khó khăn thế? Phụ nữ dù đã chững tuổi, hay còn thơ ngây, cái phụ nữ cần rất giản đơn.

Có nhiều khi trên đường về, những cái nắm tay của những đôi vợ chồng già đã làm tôi cảm động. Có bao nhiêu người trên thế giới già rồi, đi không nổi nữa, nhưng vẫn được một bàn tay nắm dìu đi chầm chậm? Trong cả cuộc đời này, đến khi bạn già, xấu xí, bệnh tật đầy, bước đi thập thễnh, anh ấy sẽ còn ở bên bạn nắm tay bạn chăng? Cho nên mỗi khi nhìn thấy những đôi vợ chồng già tôi thường mỉm cười, nhưng không ngăn được nước mắt thấm ướt mi.

Có người nói với tôi, làm tình xa cách hơn nắm tay. Tôi không hiểu, tôi nghĩ làm tình thì phải gần gũi hơn nắm tay chứ. Không phải chúng ta vẫn phân loại tình cảm theo thứ tự này: Nắm tay – ôm – hôn – âu yếm vuốt ve – làm tình. Rõ ràng làm tình chứng tỏ tình yêu sâu sắc hơn nắm tay chứ?

Không đâu.

Thật sự là không đâu.

Có những người làm tình trước, nắm tay sau. Cũng có người hôn trước, rồi mới cầm tay. Nếu sau đó chúng ta yêu nhau, thì thứ tự trên chẳng còn gì là quan trọng nữa. Nhưng bạn có phát hiện ra rằng, rất nhiều người họ muốn bí mật làm tình cùng bạn, nhưng lại không đồng ý nắm tay bạn giữa đám đông?

Mà những gì còn lại ngọt ngào trong trái tim người con gái, không hẳn là lúc làm tình, mà thường là lúc bạn trai nắm tay thật chặt, thật sát, khi dọc đường, khi trên xe, hoặc cái nắm tay ngay cả lúc đã ở trên giường. Như thể qua lòng tay ấm truyền cho mình cảm giác, anh ấy yêu chân thành.

Nếu một cái nắm tay có thể làm mình cảm động, nếu tình yêu có thể đơn giản như thế, thì có thể, cái nắm tay còn quan trọng hơn chuyện lên giường.

(Trang Hạ lược dịch)
từ diễn đàn Saycoo – Đài Loan

Tay – Mạc Văn Uý (HongKong)

1. Là tay anh từng vuốt ve đôi mày Em

Nhưng cũng là tay anh buông tay Em

Trái bóng xù hơi, hơi ấm co dần trong đôi tim

Anh trước sau vẫn chỉ cúi đầu, tay anh ôm tay anh.

2. Qua khung cửa này, người qua đoán ta là bè bạn

Những bạn thường, những bạn chẳng gật đầu nhìn nhau

Trên thượng du ký ức, có gì xâu vào tim Em

Phải chính đôi tay anh Em từng đã thân thương?

ĐK: Nhưng từng nắm tay anh, ngày sau Em biết ủ trong tay ai?

Anh sao không tự hỏi, vì sao ta đã dắt tay nhau?

Và vì sao, sau này không còn sau này, thậm chí tay không vẫy tạm biệt?

3. Là tay anh, đã ôm Em vào ngực

Nhưng tay ấy từ giờ sẽ không tới gõ cửa

Nỗi đau dâng nghẹn giữa cổ

Anh chỉ khoanh tay đứng nhìn xa lạ.

ĐK: Nhưng từng nắm tay anh, ngày sau Em biết ủ trong tay ai?

Anh còn nhớ lần trước ta nắm tay nhau là lúc nào không?

… Và vì sao ta lần đầu nắm tay nhau?

…Và chia tay đâu cần lý do…

Bài đăng lần đầu trên mạng PCHome – Đài Loan năm 2004
Bản dịch này và các tác phẩm khác của Nữ Vương đã được tác giả đồng ý nhượng bản quyền cho Trang Hạ dịch sang tiếng Việt và xuất bản từ tháng 10/2006.

Read Full Post »

  Bởi những năm tháng đã đi qua, bởi những mối quan hệ đã chẳng còn đủ ấm, bởi những cơm áo gạo tiền và những cuộc chạy đua với deadline hay những ước mơ đã bị biến dạng… Bởi bạn là Cáo và bạn cần phải sống gọn lại để có thể đi xa hơn, làm được nhiều hơn những gì mà bạn đang theo đuổi…

HÃY BẮT ĐẦU TỪ NHỮNG SỐ ĐIỆN THOẠI

          Ý định biên tập lại cuộc đời của tôi bắt nguồn từ việc danh bạ điện thoại của tôi bị đầy. Một buổi sáng, trong một quán cà phê nhỏ, tôi bắt đầu công việc biên tập cuộc đời của tôi bằng việc biên tập lại các mối quan hệ. Những số điện thoại đến 10 năm rồi chưa gọi và cả những số điện thoại chỉ để lưu cho đúng phép lịch sự xã giao. Những con người mà nếu gọi điện, tôi cũng sẽ chẳng biết nên nói gì với họ bởi giữa chúng tôi đã chẳng còn điểm nào chung. Những người tình đã cũ và không bao giờ muốn nhận điện thoại từ tôi nữa. Những mối quan hệ đã hoàn tất và kết thúc. Và nhiều nhất là những số điện thoại từ những cái tên mà tôi chẳng có một tí xíu nào ấn tượng cả. Tại sao bạn phải giữ lại những mối quan hệ như vậy? Tại sao bạn không thể quên đi nhiều người không cần nhớ để nhớ thêm nhiều về người mà bạn không thể quên? Biên tập lại các mối quan hệ qua danh bạ điện thoại của chính bạn là cách để bạn xóa bớt những rắc rối, phiền phức cũng như “bộ nhớ” vốn đã quá tải của bạn. Tôi không nghĩ một cô gái có 5.000 số điện thoại lưu trong máy là một cô gái quảng giao hơn những cô gái chỉ có 50 số điện thoại cả. Việc biên tập danh bạ điện thoại khiến tôi mất đứt đi một buổi sáng bởi nó không chỉ là xóa đi những cái tên và những dãy số mà nó còn là việc sắp xếp- kiểm kê và đóng dấu kiểm định chất lượng lại một lần nữa cho những mối quan hệ của mình. Tôi không phản đối việc bạn lưu giữ số của anh A- trưởng phòng xuất nhập khẩu cảng X để đề phòng lúc bạn muốn nhờ vả gì đó. Song việc giữ lại số của anh ta không có nghĩa là tôi phải học cách thơn thớt nói cười, giả lả hoặc chấp nhận để anh ta cầm tay, vuốt tóc, động một cái, chạm hai cái khi tôi cần nhờ vả sau này. Xin lỗi, tôi chẳng phải là một món hàng dùng để đổi chác. Thế nên tôi sẽ xóa anh ta ra khỏi danh bạ của mình và sẵn sàng thêm vào danh bạ một cái tên người khác- người có thể tôn trọng tôi và để tôi tôn trọng trở lại. Tôi cũng không phản đối việc bạn lưu luyến một số điện thoại tình cũ bởi lòng bạn còn chun chút thương yêu. Song tôi cũng sẽ tự hỏi mình rằng nếu bạn gái cũ của bạn trai tôi vẫn thi thoảng gọi điện à ơi với bạn trai mình thì tôi sẽ thế nào? Tôi xóa anh ta khỏi danh bạ, ít ra là vậy, giữ lại ký ức về anh ta, một chút, đủ để làm nên một bí mật nho nhỏ về một thời tôi đã từng đi qua. Tất nhiên, nếu nó không khiến hạnh phúc hiện nay của tôi có nguy cơ sứt mẻ. Bạn biết rồi đấy, phụ nữ tụi mình vốn không tỉnh táo và lý trí được đâu.

 

ĐẾN NHỮNG MỐI BẬN TÂM

          Biên tập một danh bạ điện thoại khiến tôi mất nhiều thời gian hơn tôi tưởng. Buổi chiều muộn, ngồi lại trong văn phòng khi các đồng nghiệp đã về hết, tôi bắt đầu công việc biên tập lại những mối bận tâm mà hằng ngày tôi vẫn phải đương đầu với nó. Tôi luôn tự hỏi mình: Lý do nào khiến tôi phải bận tâm cho nó? Tuổi 30 gần kề mà chưa lập gia đình? Một công việc không quá nhàm chán nhưng cũng chẳng có nhiều hấp dẫn? Hay cơ thể của tôi thật không khiến tôi tự tin cho lắm (cái hông quá lớn hoặc cái đùi quá mập chẳng hạn)? Hoặc có thể giống như cô bạn tôi- luôn phải bận tâm về việc làm sao để gìn giữ cuộc hôn nhân của cô ấy khi mà công ty của anh chồng liên quan đến rất nhiều các em người mẫu bay như bướm và thơm như hoa? Nào, hãy gạch đầu dòng ra những mối bận tâm của bạn, như tôi lúc này, và quyết định gạch từng mối bận tâm mà bạn cho rằng nó khiến cuộc đời bạn trở nên bận bịu một cách quá đáng.

          Cuộc đời của mỗi người thực sự là có bao nhiêu mối bận tâm không thể từ chối được, không thể bỏ qua được? Chúng ta có quá nhiều những lý do để giữ lại những mối bận tâm nhưng lý do nào là thật và lý do nào là do ta nguỵ tạo ra nó vì những điều khác nữa? Chẳng hạn việc hằng ngày vào Facebook của bạn trai cũ hoặc Facebook bạn gái cũ của bạn trai hiện tại của mình? Liệu nó có phải là mối bận tâm đáng bị biên tập không? Quá khứ của một ai đó hay là của chính bạn đi chăng nữa đều không có nhiều giá trị cho hiện tại và tương lai đâu. Rồi bạn tiếp tục bận tâm với những đồng nghiệp đang chạy đua với bạn, họ dùng nhiều tiểu xảo hay các sếp của bạn thì “đầu đất” nên không nhận ra năng lực của bạn cao hơn đồng nghiệp của bạn? Vẫn biết là biết người biết ta trăm trận trăm thắng song cái sự biết người nhiều hơn biết chính bản thân ta sẽ khiến cho bạn bận tâm gấp nhiều lần đấy! Hãy delete nó đi bởi việc cần làm trong các cuộc đua không phải là mạnh hơn ai, nhanh hơn ai mà chính là mạnh hơn mình, nhanh hơn mình.

          Tôi nghĩ rằng người ta có thể sống gọn hơn rất nhiều nếu như người ta không có quá nhiều những mối bận tâm không đáng có. Tức là khi chúng ta chỉ tập trung vào số mối bận tâm giới hạn và chính đáng. Ví dụ như bận tâm về sức khoẻ không phải là đi đọc hết bài báo về sức khoẻ hoặc điên cuồng sưu tập các bài thuốc, chỉ dẫn, tư vấn về sức khoẻ. Từ thực dưỡng đến thể dục dưỡng sinh, từ nội dược đến thuốc quý rồi trở thành tín đồ vitamin, từ tập thiền, khí đến aerobic… Từ tư tưởng phương Đông sang quan niệm phương Tây, từ thuốcNamđến thuốc Bắc… Hay những bận tâm về công việc không có nghĩa là bên này trả bao nhiêu, bên kia trả bao nhiêu, vị trí này thế nào, đồng nghiệp nọ ra sao? Biên tập lại các mối bận tâm sẽ khiến bạn tập trung hơn cho những mục đích rõ ràng. Và chắc chắn, bạn không chỉ thoải mái đầu óc hơn mà còn tiệm cận thành công nhanh hơn. Để rời khỏi cơ quan, bạn vẫn là một cô gái tuyệt vời. Để tận hưởng trọn vẹn mỗi không gian sống, khoảnh khắc sống cũng như đoạn cuộc đời mà bạn đang qua.

 

VÀ KHÔNG THỂ THIẾU: THÁI ĐỘ SỐNG!

          Buổi tối ấy, trước khi đi ngủ, như mọi khi, tôi nằm kiểm lại những sự kiện tôi đã trải qua trong ngày. Có những sự kiện vui, có những tình huống khó chịu, lại có những vấn đề hóc búa chưa trả lời được. Và tệ nhất, cảm xúc của tôi liên tục thăng giáng theo mỗi sự kiện. Điều đó khiến tôi dễ mất ngủ nếu như có một sự kiện nào đó không được tốt cho lắm. Nghĩ rộng ra, tôi thấy bản thân mình đôi khi để cảm xúc khiến cho cuộc sống trở nên rườm rà vô cùng. Là sự khó chịu về cô đồng nghiệp điệu đà hơi tí là thắc mắc, ý kiến biến cả phòng của bạn thành một gameshow mà cô ta đóng vai trò “host”. Hay một cô bạn rất xấu tính lúc nào cũng rình mò xem tôi có đồ mới nào là cô ta cũng sẽ có ngay một bộ y hệt. Đôi khi cũng lại là một anh chàng đồng nghiệp thường ngày vẫn chọc ghẹo tôi vậy mà mấy hôm nay cứ tít mắt lên với cô nhân viên mới. Đấy là chưa kể những điều không thích lặt vặt khác trong cuộc sống. Tôi phát hiện ra rằng mình cần phải biên tập cái- sự- không- thích của mình. Không phải là để thích những điều đã không thích mà là biết vô tâm- vô cảm với những gì nằm ngoài phạm trù yêu mến của mình. Nó không phải là cái cách chúng ta thờ ơ với cuộc sống, đánh mất đi kỹ năng phản biện, kỹ năng thể hiện cảm xúc của bản thân. Mà chỉ đơn giản là hãy ngưng bày tỏ thái độ với sở thích của người khác. Bạn có thể không thích điều gì đó nhưng không nhất thiết người khác cũng phải không được thích nó. Sở thích, quan điểm sống, suy nghĩ và cả cách hành xử của ai đó là của họ và họ chịu trách nhiệm với chúng chứ không phải là của bạn, và bạn cũng không phải chịu trách nhiệm về điều đó. Thế nên, biên tập thái độ sống là phải ngưng ngay thói quen chỉ trích, phán xét hay kết luận những vấn đề không thuộc phạm trù trách nhiệm của mình. Kể cả khi nhân danh bạn thân, đồng nghiệp, cấp trên hay bất cứ một mối quan hệ nào khác. Bạn chỉ nên bày tỏ riêng cùng họ khi họ yêu cầu, họ muốn. Việc biên tập này sẽ giúp bạn có được những cảm xúc lành mạnh hơn, an toàn hơn và chính xác hơn.

          Một thái độ sống nữa cần phải biên tập đó là sự yêu ghét, lòng hận thù hay sự hâm mộ thái quá! Đó là đặc tính của tuổi mới lớn chứ không thuộc về người đã trưởng thành. Thù ghét một ai đó sẽ khiến bạn luôn bực mình khó chịu. Tức giận một ai đó đã không làm theo ý bạn chỉ khiến cho cuộc đời của bạn là những ức chế bất tận. Tôi không nói đến việc chúng ta thù ghét những kẻ đã thủ ác như Lê Văn Luyện hay Nguyễn Đức Nghĩa. Tôi đang nói đến việc chúng ta thù ghét một ai đó chỉ vì họ đã chơi xấu bạn, làm bạn tổn thương… Bởi sự thù ghét ấy sẽ khiến bạn không quên đi được những điều bạn đã tổn thương. Và tất nhiên, việc bạn thù ghét họ không khiến cho họ tệ đi mà chỉ khiến cho chính bạn bị tệ đi. Còn về yêu, những tình yêu không đúng cách cũng sẽ khiến cuộc sống của bạn trở nên rối rắm. Như dành sự yêu thương đến những người đã không trân trọng tình cảm của bạn. Như vì yêu thương một ai đó mà bạn luôn muốn họ hoàn hảo hơn, bạn áp đặt, đòi hỏi và mong mỏi ở họ nhiều hơn mức mà họ có thể làm được. Khi ấy, yêu thương trở thành áp lực với không chỉ họ mà còn cả cho bạn nữa.

 

KHÉP ĐỂ MỞ

          Biên tập lại cuộc đời hãy bắt đầu bằng việc kiểm kê lại cuộc đời, lên danh sách những mục tiêu, cắt gọt những thứ đã không cần đến nữa, chọn thái độ sống, tiếp thêm những hy vọng, tăng hoặc giảm những đòi hỏi… Để kết quả cuối cùng của sống gọn là thấy ĐỦ, biết ĐỦ.

          Biên tập lại cuộc đời chính là việc tập trung cho những giá trị cuộc sống đích thực của bạn chứ không phải sống phụ thuộc vào cảm xúc, cái nhíu mày của người khác. Sống kiễng chân. Sống đời kẻ khác. Biên tập lại cuộc đời để có thể sống được trọn vẹn với mỗi ngày được sống. Bởi cuộc đời đó, có bao lâu, mà… luẩn quẩn mãi.

          Tôi đang bắt đầu và vẫn biên tập cuộc sống của tôi mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm, mỗi đoạn đường tuổi trẻ của tôi. Còn bạn? Bạn đã bắt đầu thử biên tập lại cuộc đời bạn chưa?

                                                                                      Hà Nội tháng 10/2011

                                                                                  HOÀNG ANH TÚ (2! ĐẸP số 43)

https://i0.wp.com/a7.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc7/311965_271822042857141_158155490890464_744011_2145214041_n.jpg

 

Read Full Post »

SGTT.VN – Hai năm rồi, tôi chỉ chọn một con đường duy nhất để chạy xe từ sở về nhà. Đường hơi lòng vòng một chút, nhưng nhiều cây, gần về đến nhà thì phải chạy qua một hẻm nhỏ… hơi bị tắt nhé.

Ai cũng thích đường tắt, cho dù đôi khi đường tắt xa hơn, hay kẹt xe hơn đường cái. Cái hẻm hẹp, hẹp như một con mương, ở giữa lại trồng một cây cột điện, thi thoảng lại có cái ôtô tẽn tò đi giật lùi ra… có lẽ vì thế mà tôi thích.

Hai tuần nay người ta bịt con hẻm lại để mở rộng nó thành đường. Vậy mà ngày nào cũng hai bận, tôi chạy xe đến tận cuối đường mới ngớ người thấy cái hẻm bị chặn lại… sáng một bận như vậy, chiều lại thêm một bận ngỡ ngàng… quay xe. Chạnh lòng nghĩ, đời mình dần dà cũng như một cái lối mòn, đi riết thành quen, chẳng muốn lân la thay đổi chi nhiều.

Mà phải chăng phụ nữ đa phần như vậy, giống mình, họ xây nên một thế giới vững chãi quanh mình bằng những thói quen nhứt loạt. Ổn định cũng đồng nghĩa với an toàn. Chợ búa, chỉ mua thịt ở hàng quen, họ cắt gì bỏ túi cân lên mình cũng lấy, chứ không phải đắn đo săm soi từng miếng thịt ở phản thịt lạ. Rồi rau, rồi cá rồi đậu rồi cà… đi chợ sáng, giống như nghi lễ chào hỏi người quen vậy, không đau đầu lo mặc cả, lúc nào cũng tự tin người ta dành món ngon của rẻ cho mình.

Từ chợ tới hàng ăn sáng, quán càphê, tiệm làm đầu, phụ nữ cũng thích chọn những gì quen thuộc với họ. Cái chỗ mà họ chỉ cần ngồi xuống gọi món gì đó cũ mèm như câu order “cho chị như cũ” và không lo người bán hàng nêm quá tay bột ngọt, cho nhiều sữa hơn càphê. Đến tiệm tóc với một tay kéo quen, hiểu mặt mình, biết nói câu chuyện mình thích nghe thì càng dễ chịu. Cứ ngồi ghế rồi nói: Cắt kiểu gì hợp mặt chị nghe cưng! Rồi mặc bây tỉa tót, không lo tóc hỏng, chẳng lo phải nghe mấy câu chướng tai như “mặt chị to nên không hợp kiểu đầu này, tóc chị mỏng quá…”

Có nhiều chị chỉ cần online, vào trang web bán quần áo quen lướt qua rồi kêu người bán hàng chọn cho kiểu áo nào hợp dáng mình, kích cỡ mình mặc rồi đợi người ta giao hàng trả tiền là ổn. Cuộc sống thật rất ít bất ngờ hay bất trắc.

Dần dà cuộc sống an bình ấy dày lên những lối mòn, những lối mòn “đi riết thành quen”. Quen đến mức phụ nữ quên mất mình đang cũ đi cho đến khi bỗng thấy sao cuộc sống bỗng chợt thiếu vắng nụ cười. Nụ cười nở bung bất ngờ hay nụ cười mỉm mỉm ý nhị mà khi đi trên phố bất chợt nhớ ra chuyện gì thú vị ghê lắm. Ngay cả chồng mình, cũng lâu rồi mình không quay sang hắn cười xoè một cái, chả vì lý do gì. Bỗng dưng tự hỏi sao đời chẳng có gì vui?

Cũng tưởng là cuộc sống cứ chạy đều đặn cái quy trình của nó, chợ búa, đưa con đi học, ăn sáng, trưa líu ríu càphê, chiều ngó qua trang web thời trang, tối tắm con, cơm nước dọn dẹp, tắm cái ào… rồi tắt đèn nằm xem phim (mà sao phim cứ trôi tuột đi chẳng đọng lại gì nhiều). Bận rộn nhưng trơn tru, nháo nhào mà rất quy củ…thành ra mọi thứ cứ như việc ghi lại một cuốn phim lặp đi lặp lại, chán đến mức khỏi cần quay thêm. Quen đến mức không cần ghi nhật ký. Mọi thứ bỗng trở nên cũ mèm bải hoải, ngay cả một cái hôn nhanh vào môi chồng hay một đêm giao ban tình cảm cũng máy móc lạ kỳ.

Và lén lút đâu đó trong cái căn phòng dày đặc bóng đêm kia, người đàn ông chưa ngủ, chợt hình dung trái tim vợ mình giống như một khu vườn đầy những lối mòn mà chẳng còn lối nào anh chưa đi qua. Bỗng chợt nhớ nụ cười lanh lảnh của cô gái đồng nghiệp mới vào, nhớ một cái siết vai bất ngờ đau nhói ở quán bia chiều, giật mình quay lại là cái màu áo xanh cốm quen thuộc của cô chạy bàn. Thấy bung biêng với những mộng ảo huyên náo và những chuyến đi tự do như gió, cảm thấy muốn bật mình dậy khỏi giường mà ra bancông châm một điếu thuốc để đẩy đủ những ma mị khỏi đầu.

Chỉ có người đàn bà đã ngủ quên khi chưa tắt tivi là hoàn toàn yên bình trong khu vườn của mình, khu vườn có những cây cam lâu rồi chưa nở hoa đúng dịp mưa xuân. Trong giấc mơ, chắc chắn không có bóng hình một bờ vai vạm vỡ của kẻ lạ hay mùi nước hoa xa xỉ, mùi vải hồ thơm tho của ai đó từ quá khứ. Trong giấc mơ chỉ có nụ cười của con và bàn tay bé nhỏ đang kéo nàng về phía trước.

Khi tỉnh dậy, trong ánh sáng của một ngày mới. Nàng nhìn thấy tấm lưng của chồng đang xoay về phía mình trong giấc ngủ. Đã lâu rồi nàng chưa ôm ghì lấy chồng từ phía sau, mang đến cho chàng một bất ngờ nào đó… Nàng chần chừ suy nghĩ, có nên thức dậy và làm nghi lễ chào hỏi các hàng quán quen ở chợ và về nấu bữa sáng cho con, hay vòng tay ôm lấy chàng, nhoẻn cười một nụ cười buổi sáng…? Có nên rủ chàng dậy sớm rồi cùng đi ăn ở một quán ăn sáng mới trong phố dù chất lượng thì ai biết ngon dở ra sao?

Nếu tôi có vô tình biết nàng tôi sẽ bảo: Nán lại trên giường tí chút phụ nữ ơi. Có lẽ đã đến lúc nàng mở cửa khu vườn và dẫm chân trên những con đường mới, làm những việc nàng đã lâu quên mất không làm, hoặc thậm chí chưa từng làm qua.

Nếu có thể, hãy cứ để những thói quen tốt phục vụ cho cuộc sống chứ đừng tạo ra một cuộc sống đầy ngập những thói quen và những lối mòn. Phụ nữ thường quên mất sống cho mình, và ngay lúc đấy, ngay cái giây phút nàng chểnh mảng ấy… cỏ dại đã mọc đầy ở chỗ rẽ trước đây có rất nhiều hoa vàng bay.

Ngay buổi chiều sau khi tôi viết phần đầu của bài viết này, tôi đã tự lái mình về một con đường khác không qua cái hẻm hẹp có trồng cây cột điện, con đường mới tôi đi có một hàng bán đầy sen hồng… Và đi quá hàng hoa thì có một quán càphê trông rất oách mà tôi sẽ rủ chồng tới vào một tối nào đó. Tối hôm đó, chồng tôi bảo: Lâu rồi nhà mình mới có mùi thơm mát thế! Còn tôi nói: Em mới biết một quán càphê rất hay!

Phá bỏ thói quen, đôi khi là cách trả lại nụ cười cho mình.

LINH EVIL

http://sgtt.vn/Loi-song/152240/Phu-n…i-loi-mon.html

Read Full Post »

Mẹ yêu 2 bố con

Bé Zin đáng yêu

Tình tứ

Gợi cảm

Tình cha

Thiếu nữ bên hoa súng

Chiến tranh và hoà bình

Ngắm bắn

Mất bạn đu

 

Manly

Read Full Post »

2 ngày nghỉ cuối tuần cả nhà đi Đầm Long sau bao ngày nâng lên hạ xuống chọn địa điểm.

Không thể đi xa hơn vì con bé và ăn uống chán quá, Quất Lâm xa quá so với những em bé còn nhỏ, Đồng Mô tìm mãi thông tin trên web chẳng thấy gì, chẳng biết ăn đâu, ngủ đâu, ở đâu. Tam Đảo? đã chốt rồi nhưng đến cuối cùng lại thay đổi do trời mưa và thật vất vả cho 1 lái nữ mới để có thể lên được đó. Cuối cùng tất cả quyết định Đầm Long thẳng tiến.

Đồ ăn không những chán mà phải nói là rất chán, rất may là mấy bữa sau đều vào Đồi Cò Ngọc Nhị ăn, giá cả hợp lý và ăn ngon, nhất nhà món miến nước và món xôi, ôi chao là dẻo và thơm, ai cũng xuýt xoa!

Ác mộng nhất là phải kể đến nồi cháo 500.000 sực mùi knorr, và nồi này các cụ tưởng tượng là dành cho 13 người lớn và 4 trẻ em trong vòng bao nhiêu bữa nhé!

Tiếc 1 điều là không đặt phòng hát ngay từ lúc trưa nên không có gì để chơi, buổi tối tập trung nghe Sếp Au gảy đàn và thổi khèn, bé Zin ngắm nhạc công như chưa bao giờ nhìn thấy cái gì hay và lạ đến thế, chăm chú từ đầu đến cuối, không hiểu sau này em còn lại cái ký ức này không nhỉ?

 

Đầm Long, phù hợp với du lịch nghỉ dưỡng và gia đình có trẻ nhỏ, rất nhiều khỉ, hươu sao, nai chạy khắp nơi, có đạp vịt, hồ bơi, và sen tàn thật là nhiều. Nếu vào mùa sen thì đẹp lắm nhé!

Chuyến đi thực sự vui và lý thú đối với mọi người, nhưng mẹ và Bon thì chắc ít hơn chút xíu vì buổi chiều con vừa mới ngủ thì mọi người bắt đầu đi, sáng hôm sau thì chỉ chơi được 30 phút là lại đến giờ con đi ngủ, và mẹ thực sự không được vui vì con lười ăn quá, xanh xao quá!

Hay ăn chóng lớn con nhé và mẹ con mình lại chuẩn bị cho 1 chuyến đi mới!

Read Full Post »

Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật biển 1982 đã định ra khung pháp lý cho các quốc gia trong việc xác định các vùng biển và quy chế pháp lý của chúng, xác định ranh giới, biên giới trên biển giữa các quốc gia.

Theo công ước, mỗi quốc gia ven biển có năm vùng biển bao gồm: nội thủy, lãnh hải, vùng tiếp giáp lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa.

Các vùng biển của Việt Nam - Đồ họa: V.Cường

Dựa vào các quy định của công ước, quốc gia ven biển xác định ra đường cơ sở để từ đó làm cơ sở xác định phạm vi của các vùng biển thuộc chủ quyền và quyền tài phán quốc gia.

1. Nội thủy

Điều 8 của công ước Luật biển năm 1982 quy định nội thủy là toàn bộ vùng nước tiếp giáp với bờ biển và nằm phía trong đường cơ sở dùng để tính chiều rộng của lãnh hải. Tại nội thủy, quốc gia ven biển có chủ quyền hoàn toàn và tuyệt đối như đối với lãnh thổ đất liền của mình.

2. Lãnh hải

Lãnh hải là vùng biển nằm ngoài đường cơ sở. Chiều rộng tối đa của lãnh hải là 12 hải lý (điều 3 công ước). Các quốc gia ven biển có chủ quyền đối với lãnh hải của mình. Chủ quyền đối với đáy biển và lòng đất dưới đáy biển của lãnh hải là tuyệt đối. Chủ quyền đối với vùng trời phía trên lãnh hải cũng là tuyệt đối. Tuy nhiên, chủ quyền ở đây không được tuyệt đối như trong nội thủy vì ở lãnh hải của quốc gia ven biển, tàu thuyền của các quốc gia khác được quyền qua lại không gây hại.

3. Vùng tiếp giáp lãnh hải

Vùng tiếp giáp lãnh hải là vùng biển nằm ngoài và sát với lãnh hải. Chiều rộng của vùng tiếp giáp lãnh hải cũng không quá 12 hải lý. Quốc gia ven biển có quyền thi hành sự kiểm soát cần thiết nhằm ngăn ngừa các vi phạm đối với các luật và quy định về hải quân, thuế khóa, nhập cư hay y tế trên lãnh thổ hay trong lãnh hải của mình; và trừng trị những vi phạm các luật và quy định nói trên xảy ra trên lãnh thổ hay trong lãnh hải của mình (điều 33 công ước).

4. Vùng đặc quyền kinh tế

Đó là vùng biển nằm phía ngoài lãnh hải và có chiều rộng 200 hải lý tính từ đường cơ sở (vì lãnh hải 12 hải lý nên thực chất vùng đặc quyền kinh tế có 188 hải lý). Trong vùng đặc quyền kinh tế thì quốc gia ven biển có quyền chủ quyền về kinh tế và quyền tài phán. Quyền chủ quyền về kinh tế bao gồm các quyền đối với khai thác tài nguyên sinh vật (điều 62), tài nguyên không sinh vật của cột nước bên trên đáy biển, của đáy biển và lòng đất dưới đáy biển. Hoạt động khai thác tài nguyên trên vùng đặc quyền kinh tế đem lại lợi ích cho quốc gia ven biển như khai thác năng lượng nước, hải lưu, gió…

Mọi tổ chức, cá nhân nước ngoài muốn khai thác tài nguyên trên vùng đặc quyền kinh tế phải có sự xin phép và đồng ý của quốc gia ven biển.

Quyền tài phán trên vùng đặc quyền kinh tế của quốc gia ven biển bao gồm quyền lắp đặt, sửa chữa các đảo nhân tạo, công trình, thiết bị trên biển; quyền nghiên cứu khoa học biển; quyền bảo vệ môi trường.

5. Thềm lục địa

Thềm lục địa của quốc gia ven biển là phần đáy biển và lòng đất dưới đáy biển nằm bên ngoài lãnh hải của quốc gia ven biển. Thềm lục địa của quốc gia ven biển rộng tối thiểu 200 hải lý (kể cả khi thềm lục địa thực tế hẹp hơn 200 hải lý). Các quốc gia ven biển có quyền chủ quyền đối với việc thăm dò, khai thác, bảo vệ nguồn tài nguyên thiên nhiên ở thềm lục địa của mình. Cần lưu ý quyền chủ quyền đối với thềm lục địa mang tính đặc quyền ở chỗ nếu quốc gia đó không thăm dò, khai thác thì cũng không ai có quyền khai thác tại đây nếu không được sự đồng ý của quốc gia ven biển.

Điều cần nhấn mạnh là một mặt các quốc gia ven biển được hưởng các quyền tương ứng như đã nêu trên đối với các vùng biển của mình, nhưng mặt khác họ có nghĩa vụ tôn trọng quyền của các quốc gia ven biển khác.

Ngoài ra, còn có vùng biển quốc tế (là vùng biển nằm ngoài vùng đặc quyền kinh tế của các quốc gia ven biển). Ở vùng biển quốc tế, các quốc gia đều có quyền tự do hàng hải, tự do hàng không, đặt dây cáp và ống ngầm, đánh bắt cá, nghiên cứu khoa học… nhưng phải tôn trọng lợi ích của các quốc gia khác cũng như phải tuân thủ các quy định có liên quan của công ước Luật biển năm 1982; và đáy biển quốc tế (hay còn gọi là đáy đại dương) là di sản chung của nhân loại và không quốc gia nào có quyền đòi hỏi chủ quyền hay các quyền chủ quyền ở đáy biển quốc tế, kể cả tài nguyên ở đó.

Luật gia NGUYỄN DUY CHIẾN – thạc sĩ HOÀNG VIỆT

Read Full Post »

Older Posts »