Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Mười Hai, 2011

Hôm nay mình đi khám bệnh ở viện Đại học Y. Nhịn ăn sáng, đường tắc, chồng không dắt xe cho mà đến khi vợ đi rồi mới biết là đi khám bệnh, mặc dù đã thủ thỉ từ sáng sớm, hic. Đến tới nơi, làm các thủ tục cần thiết, tiền khám ban đầu là 70k, do có BHYT trái tuyến nên được giảm trừ 1250đ, số tiền phải nộp làm tròn là 69k, và họ thu của tất cả bà con dân bản là 70k do 1k giờ chả mua được gì mà cũng chả có tiền mà trả lại. Mình cũng không có ý kiến gì về vụ này, vì mình xác định đi khám không bảo hiểm rồi ! Lòng thầm nghĩ, ko đắt như mình tưởng !

 

Bs khám cho mình p138, trẻ, hiền lành, cao ráo, thư sinh. Cảm nhận đầu tiên là bs này còn trẻ, chắc chuyên môn bt. Chị khám gì ? Mình không biết khám gì, nhưng hay bị tức ngực, như kiểu bị nghẹn khi ăn, và thường bị vào tối, khi đi làm về, chứ ko hay bị vào ban ngày. Chị có bi ợ chua không ? Mình không hay ợ chua. Chị bị lâu chưa ? Mình trước có bị 1 năm vài lần, nhưng cách đây 1 tháng thì 1 tuần vài lần và thấy rằng cần phải đi khám. Em nghĩ, chị chắc bị dạ dày nhiều hơn, tim chắc không vấn đề gì, tuy nhiên vẫn cho chị siêu âm tim và điện tim đồ để yên tâm hơn. Rồi bs nghe tim.

 

Trời, vậy là cái điều mình sợ nhất đã đến : Nội soi dạ dày.

Mình cũng có chút cảm nhận rằng sẽ phải đi làm việc này từ lâu rồi, như cứ chần chừ vì sợ, vì nghe tả thấy khiếp lắm, nên vẫn chưa quyết đi.

Bs ơi, thế có kinh khủng lắm không ? Có cách nào khác ngoài nội soi không ? Không, chị ạ, nội soi là chính xác nhất, chị ăn sáng chưa ? Mình chưa, vì xác định đến đây để lên thớt mà. Hihi.

Có 1 cách nữa, dễ chịu hơn đấy là gây mê, tuy nhiên bản thân em đã làm 2 lần rồi, em thấy ko kinh khủng và nhanh, khoảng 10 phút, sau 2h là ăn uống bình thường. Không nhất thiết phải gây mê chị ạ.

 

Nghe có vẻ yên tâm phần nào và quyết tâm cao độ, cầm phiếu đi nộp tiền, giờ thì cũng ko tưởng được lại đắt thế. Hơn 600k. Mình đi nộp phiếu 3 phòng và về phòng đầu tiên để siêu âm tim. 3 bệnh nhân chờ mà bs vẫn chưa tới, khi tới thì bs hình như đang chơi chứng khoán hay gì đó trên mạng nên mở máy, để đó, mỗi bệnh nhân xong thì lại sang máy tính để xem đã. Cuối cùng thì mình cũng xong và kết quả là Van 2 lá hở nhẹ !

 

Sang phòng điện tim đồ, cũng rất nhanh đã xong rồi và không đau đớn gì, cũng ko cần bs làm, chỉ cần 1 y tá gắn các loại day dợ lên người và chân mình, chạy vèo vèo 1 phút là xong.

 

Sang phòng nội soi dạ dày, ngồi ngoài đợi, ai ra cũng hỏi xem có kinh khủng không, đàn ông bảo khó chịu, đàn bà bảo sợ, nhưng ai cũng khạc nhổ và buồn nôn. Cửa lại hút gió, sáng ra lại chưa ăn nên đói, rét, sợ….. Và cuối cùng cái gì đển cũng phải đến. Mình ngồi nghĩ đến câu của em Nhung : Quỷ không đến như người ta tô vẽ, không hiểu sao câu nói này đã khích lệ mình làm được nhiều việc, làm cho mình vững tin nhiều lần, và có lẽ mình cũng đã trải qua nhiều lần sợ hãi và đau đớn đủ để dũng cảm hơn rồi. Thật là cảm ơn em N nhiều nhé ! Và mượn lại em câu này để dùng trong các trường hợp cần thiết.

 

Vào phòng, máy móc nhiều, dây thép dài loằng ngoằng chắc cỡ cao bằng cả người mình, ai cũng ợ, oẹ, thật to, có em bé Giàng a Sái 25t người dân tộc là khóc lóc và có vẻ khó chịu nhất, rồi đến 1 chú trước mình oẹ rõ to, lại run tiếp nhưng lúc này vững lòng hơn vì biết rằng chẳng có ai chết vì nội soi và dù sao cũng không thoát được. Thế là lên giường, nằm nghiêng sang bên trái, chân trái duối thẳng, chân phải co lên, họ biết sẽ nôn nên để cho 1 cái đĩa y tế bên cạnh mặt, 1 cái dây cao su to, mình vẫn còn đủ tỉnh táo để dặn : làm cho em nhẹ nhàng nhất có thể nhé, em sợ lắm ! Và nhắm mắt. Cắn răng vào 1 vật để giữ há miệng, dây luồn vào, ôi trời, chỉ muốn đưa tay ra và dứt phựt cái dây ra khỏ mồm thôi, nhưng lòng tự nhủ, cố lên, cố lên sắp xong rồi, nước miếng chảy ra, không oẹ được nữa mà ứ ứ trong mồm, nước chua ợ lên, họ bảo không nuốt, hít sâu thở mạnh, hic, lúc đó mình còn chẳng biết hít sâu, thở mạnh nghĩa là phải làm gì nữa, chỉ thấy dây luồn vào, sâu hơn, tới đâu biết tới đó, đến khi sâu không thể hơn được nữa thì người ta bắt đầu rút ra, giá như lúc cho vào nó nhanh như lúc rút ra thì tốt biết mấy. Mấy bs nói với nhau VIÊM !

 

Haizzzzzzz vậy là đã biết bệnh, không phải tim mà là Dạ dày, không biết cái nào tốt hơn nữa, nhưng dạ dày dù sao thì mình cũng đã dự trước là bị dạ dày từ lâu rồi, nên nếu bị thêm tim thì chán hơn, vì thế mà cả sáng mình vẫn có tâm trạng vui vẻ khi có chỉ định của bs. Cô bé trả kết quả nội soi thật dễ thương, da đẹp, tươi cười và nhẹ nhàng với bệnh nhân.

 

Cầm kết quả trên tay mình quay lại phòng bs khám bệnh. Ngồi đợi và đến lượt mình bs cười thật tươi, xem kết quả , tư vấn cho mình nhiều thứ. Chị không bị gì về tim, van 2 lá thì thường ai cũng bị như vậy, nói chung tim của chị hoàn toàn bt. Chị bị viêm dạ dày, không ở thể nặng. Mình hỏi về HP dương tính, bs bảo đó là vi khuẩn gây ra viêm dạ dày, có vi khuẩn này nghĩa là bị viêm. Có phải là cái vi khuẩn dễ gây ra ung thư không ạ ? Không, chưa có nghiên cứu về việc này. Mình hỏi vậy vì mình thấy vi khuẩn CTC cũng gây ung thư tương tự như vậy. Không chị ạ, cái vi khuẩn này không như vậy. Chị bị viêm dạ dày và điều trị 1 đợt là đỡ, tuy nhiên cũng có thể sẽ bị lại nếu chị stress hoặc có vấn đề gì đó, lúc đó sẽ lại phải điều trị tiếp. Vâng mình hiểu. Bs kê thuốc. Bs kê cho mình thuốc tốt 1 chút. Vâng, chị yên tâm.

Mình hỏi vể các loại thuốc mà ko tốt cho dạ dày. Chỉ có 1 vài loại ks ảnh hưởng đến dạ dày như các loại ks chữa khớp hay hen suyễn, còn lại thì không sao. Mình có điều trị Viêm tiết niệu và bàng quang cấp, không biết thuốc đó có ảnh hưởng gì đến dạ dày không, Không chị ạ, và nếu chị có dùng dòng Paracetamol thì cũng không vấn đề gì.

 

Cho mình hỏi luôn sao cái viêm bàng quang và tiết niệu hay bị đi bị lại vậy, mặc dù mình đã điều trị 1 đợt khách sinh liều cao đường truyền tại BV mà vẫn bị lại. Nhiều khi phải điều trị cả đối tác nữa chị ạ……Nhưng mình không thấy biểu hiện gì ? Nhiều khi không có biểu hiện nhưng vẫn nhiễm khuẩn chị ạ. Vậy tốt nhất giải pháp tạm thời là dùng BCS ? Cũng tạm được. Mà tốt hơn có khi là chả làm gì. Điều đó chưa chắc đã đúng đâu chị ạ.

Cho mình hỏi đơn thuốc này mua ở đâu ? Chị có thể mua ở đâu cũng được. Có đắt lắm không ? Em ko nhớ rõ nhưng chắc cũng không đắt lắm. Cảm ơn bs !

Hic, dù sao mình cũng luôn thích các bs Nam hơn là bs Nữ, vì mình hay hỏi nhiều, hỏi lan man, hơi nhõng nhẽo 1 tý, đã thế lại còn ko xinh đẹp gì, nếu gặp các bs Nữ thể nào cũng bị bĩu môi và cáu gắt,  nhưng các bs Nam thì mình thấy thái độ, giọng nói và biểu cảm của mình cùng với những câu hỏi nhiều và đôi khi hơi ngớ ngẩn ấy cũng không làml họ khó chịu gì.

 

Lời nhắn cho con : Khi mẹ viết những việc liên quan đến mẹ không phải là mẹ muốn lưu giữ chuyện đó cho mẹ, mẹ muốn rằng qua những sự viếc ấy, con hiểu mẹ hơn, con hiểu những việc mẹ nói đến và hiểu hơn những hoàn cảnh ứng xử cũng như những thông tin mẹ gửi gắm trong đó để con thêm kinh nghiệm bước vào đời ! Mẹ sẽ viết như thể mẹ không còn cơ hội để chỉ dạy cho con nữa. Hãy vững bước vào đời con nhé !

 

Read Full Post »

  Bởi những năm tháng đã đi qua, bởi những mối quan hệ đã chẳng còn đủ ấm, bởi những cơm áo gạo tiền và những cuộc chạy đua với deadline hay những ước mơ đã bị biến dạng… Bởi bạn là Cáo và bạn cần phải sống gọn lại để có thể đi xa hơn, làm được nhiều hơn những gì mà bạn đang theo đuổi…

HÃY BẮT ĐẦU TỪ NHỮNG SỐ ĐIỆN THOẠI

          Ý định biên tập lại cuộc đời của tôi bắt nguồn từ việc danh bạ điện thoại của tôi bị đầy. Một buổi sáng, trong một quán cà phê nhỏ, tôi bắt đầu công việc biên tập cuộc đời của tôi bằng việc biên tập lại các mối quan hệ. Những số điện thoại đến 10 năm rồi chưa gọi và cả những số điện thoại chỉ để lưu cho đúng phép lịch sự xã giao. Những con người mà nếu gọi điện, tôi cũng sẽ chẳng biết nên nói gì với họ bởi giữa chúng tôi đã chẳng còn điểm nào chung. Những người tình đã cũ và không bao giờ muốn nhận điện thoại từ tôi nữa. Những mối quan hệ đã hoàn tất và kết thúc. Và nhiều nhất là những số điện thoại từ những cái tên mà tôi chẳng có một tí xíu nào ấn tượng cả. Tại sao bạn phải giữ lại những mối quan hệ như vậy? Tại sao bạn không thể quên đi nhiều người không cần nhớ để nhớ thêm nhiều về người mà bạn không thể quên? Biên tập lại các mối quan hệ qua danh bạ điện thoại của chính bạn là cách để bạn xóa bớt những rắc rối, phiền phức cũng như “bộ nhớ” vốn đã quá tải của bạn. Tôi không nghĩ một cô gái có 5.000 số điện thoại lưu trong máy là một cô gái quảng giao hơn những cô gái chỉ có 50 số điện thoại cả. Việc biên tập danh bạ điện thoại khiến tôi mất đứt đi một buổi sáng bởi nó không chỉ là xóa đi những cái tên và những dãy số mà nó còn là việc sắp xếp- kiểm kê và đóng dấu kiểm định chất lượng lại một lần nữa cho những mối quan hệ của mình. Tôi không phản đối việc bạn lưu giữ số của anh A- trưởng phòng xuất nhập khẩu cảng X để đề phòng lúc bạn muốn nhờ vả gì đó. Song việc giữ lại số của anh ta không có nghĩa là tôi phải học cách thơn thớt nói cười, giả lả hoặc chấp nhận để anh ta cầm tay, vuốt tóc, động một cái, chạm hai cái khi tôi cần nhờ vả sau này. Xin lỗi, tôi chẳng phải là một món hàng dùng để đổi chác. Thế nên tôi sẽ xóa anh ta ra khỏi danh bạ của mình và sẵn sàng thêm vào danh bạ một cái tên người khác- người có thể tôn trọng tôi và để tôi tôn trọng trở lại. Tôi cũng không phản đối việc bạn lưu luyến một số điện thoại tình cũ bởi lòng bạn còn chun chút thương yêu. Song tôi cũng sẽ tự hỏi mình rằng nếu bạn gái cũ của bạn trai tôi vẫn thi thoảng gọi điện à ơi với bạn trai mình thì tôi sẽ thế nào? Tôi xóa anh ta khỏi danh bạ, ít ra là vậy, giữ lại ký ức về anh ta, một chút, đủ để làm nên một bí mật nho nhỏ về một thời tôi đã từng đi qua. Tất nhiên, nếu nó không khiến hạnh phúc hiện nay của tôi có nguy cơ sứt mẻ. Bạn biết rồi đấy, phụ nữ tụi mình vốn không tỉnh táo và lý trí được đâu.

 

ĐẾN NHỮNG MỐI BẬN TÂM

          Biên tập một danh bạ điện thoại khiến tôi mất nhiều thời gian hơn tôi tưởng. Buổi chiều muộn, ngồi lại trong văn phòng khi các đồng nghiệp đã về hết, tôi bắt đầu công việc biên tập lại những mối bận tâm mà hằng ngày tôi vẫn phải đương đầu với nó. Tôi luôn tự hỏi mình: Lý do nào khiến tôi phải bận tâm cho nó? Tuổi 30 gần kề mà chưa lập gia đình? Một công việc không quá nhàm chán nhưng cũng chẳng có nhiều hấp dẫn? Hay cơ thể của tôi thật không khiến tôi tự tin cho lắm (cái hông quá lớn hoặc cái đùi quá mập chẳng hạn)? Hoặc có thể giống như cô bạn tôi- luôn phải bận tâm về việc làm sao để gìn giữ cuộc hôn nhân của cô ấy khi mà công ty của anh chồng liên quan đến rất nhiều các em người mẫu bay như bướm và thơm như hoa? Nào, hãy gạch đầu dòng ra những mối bận tâm của bạn, như tôi lúc này, và quyết định gạch từng mối bận tâm mà bạn cho rằng nó khiến cuộc đời bạn trở nên bận bịu một cách quá đáng.

          Cuộc đời của mỗi người thực sự là có bao nhiêu mối bận tâm không thể từ chối được, không thể bỏ qua được? Chúng ta có quá nhiều những lý do để giữ lại những mối bận tâm nhưng lý do nào là thật và lý do nào là do ta nguỵ tạo ra nó vì những điều khác nữa? Chẳng hạn việc hằng ngày vào Facebook của bạn trai cũ hoặc Facebook bạn gái cũ của bạn trai hiện tại của mình? Liệu nó có phải là mối bận tâm đáng bị biên tập không? Quá khứ của một ai đó hay là của chính bạn đi chăng nữa đều không có nhiều giá trị cho hiện tại và tương lai đâu. Rồi bạn tiếp tục bận tâm với những đồng nghiệp đang chạy đua với bạn, họ dùng nhiều tiểu xảo hay các sếp của bạn thì “đầu đất” nên không nhận ra năng lực của bạn cao hơn đồng nghiệp của bạn? Vẫn biết là biết người biết ta trăm trận trăm thắng song cái sự biết người nhiều hơn biết chính bản thân ta sẽ khiến cho bạn bận tâm gấp nhiều lần đấy! Hãy delete nó đi bởi việc cần làm trong các cuộc đua không phải là mạnh hơn ai, nhanh hơn ai mà chính là mạnh hơn mình, nhanh hơn mình.

          Tôi nghĩ rằng người ta có thể sống gọn hơn rất nhiều nếu như người ta không có quá nhiều những mối bận tâm không đáng có. Tức là khi chúng ta chỉ tập trung vào số mối bận tâm giới hạn và chính đáng. Ví dụ như bận tâm về sức khoẻ không phải là đi đọc hết bài báo về sức khoẻ hoặc điên cuồng sưu tập các bài thuốc, chỉ dẫn, tư vấn về sức khoẻ. Từ thực dưỡng đến thể dục dưỡng sinh, từ nội dược đến thuốc quý rồi trở thành tín đồ vitamin, từ tập thiền, khí đến aerobic… Từ tư tưởng phương Đông sang quan niệm phương Tây, từ thuốcNamđến thuốc Bắc… Hay những bận tâm về công việc không có nghĩa là bên này trả bao nhiêu, bên kia trả bao nhiêu, vị trí này thế nào, đồng nghiệp nọ ra sao? Biên tập lại các mối bận tâm sẽ khiến bạn tập trung hơn cho những mục đích rõ ràng. Và chắc chắn, bạn không chỉ thoải mái đầu óc hơn mà còn tiệm cận thành công nhanh hơn. Để rời khỏi cơ quan, bạn vẫn là một cô gái tuyệt vời. Để tận hưởng trọn vẹn mỗi không gian sống, khoảnh khắc sống cũng như đoạn cuộc đời mà bạn đang qua.

 

VÀ KHÔNG THỂ THIẾU: THÁI ĐỘ SỐNG!

          Buổi tối ấy, trước khi đi ngủ, như mọi khi, tôi nằm kiểm lại những sự kiện tôi đã trải qua trong ngày. Có những sự kiện vui, có những tình huống khó chịu, lại có những vấn đề hóc búa chưa trả lời được. Và tệ nhất, cảm xúc của tôi liên tục thăng giáng theo mỗi sự kiện. Điều đó khiến tôi dễ mất ngủ nếu như có một sự kiện nào đó không được tốt cho lắm. Nghĩ rộng ra, tôi thấy bản thân mình đôi khi để cảm xúc khiến cho cuộc sống trở nên rườm rà vô cùng. Là sự khó chịu về cô đồng nghiệp điệu đà hơi tí là thắc mắc, ý kiến biến cả phòng của bạn thành một gameshow mà cô ta đóng vai trò “host”. Hay một cô bạn rất xấu tính lúc nào cũng rình mò xem tôi có đồ mới nào là cô ta cũng sẽ có ngay một bộ y hệt. Đôi khi cũng lại là một anh chàng đồng nghiệp thường ngày vẫn chọc ghẹo tôi vậy mà mấy hôm nay cứ tít mắt lên với cô nhân viên mới. Đấy là chưa kể những điều không thích lặt vặt khác trong cuộc sống. Tôi phát hiện ra rằng mình cần phải biên tập cái- sự- không- thích của mình. Không phải là để thích những điều đã không thích mà là biết vô tâm- vô cảm với những gì nằm ngoài phạm trù yêu mến của mình. Nó không phải là cái cách chúng ta thờ ơ với cuộc sống, đánh mất đi kỹ năng phản biện, kỹ năng thể hiện cảm xúc của bản thân. Mà chỉ đơn giản là hãy ngưng bày tỏ thái độ với sở thích của người khác. Bạn có thể không thích điều gì đó nhưng không nhất thiết người khác cũng phải không được thích nó. Sở thích, quan điểm sống, suy nghĩ và cả cách hành xử của ai đó là của họ và họ chịu trách nhiệm với chúng chứ không phải là của bạn, và bạn cũng không phải chịu trách nhiệm về điều đó. Thế nên, biên tập thái độ sống là phải ngưng ngay thói quen chỉ trích, phán xét hay kết luận những vấn đề không thuộc phạm trù trách nhiệm của mình. Kể cả khi nhân danh bạn thân, đồng nghiệp, cấp trên hay bất cứ một mối quan hệ nào khác. Bạn chỉ nên bày tỏ riêng cùng họ khi họ yêu cầu, họ muốn. Việc biên tập này sẽ giúp bạn có được những cảm xúc lành mạnh hơn, an toàn hơn và chính xác hơn.

          Một thái độ sống nữa cần phải biên tập đó là sự yêu ghét, lòng hận thù hay sự hâm mộ thái quá! Đó là đặc tính của tuổi mới lớn chứ không thuộc về người đã trưởng thành. Thù ghét một ai đó sẽ khiến bạn luôn bực mình khó chịu. Tức giận một ai đó đã không làm theo ý bạn chỉ khiến cho cuộc đời của bạn là những ức chế bất tận. Tôi không nói đến việc chúng ta thù ghét những kẻ đã thủ ác như Lê Văn Luyện hay Nguyễn Đức Nghĩa. Tôi đang nói đến việc chúng ta thù ghét một ai đó chỉ vì họ đã chơi xấu bạn, làm bạn tổn thương… Bởi sự thù ghét ấy sẽ khiến bạn không quên đi được những điều bạn đã tổn thương. Và tất nhiên, việc bạn thù ghét họ không khiến cho họ tệ đi mà chỉ khiến cho chính bạn bị tệ đi. Còn về yêu, những tình yêu không đúng cách cũng sẽ khiến cuộc sống của bạn trở nên rối rắm. Như dành sự yêu thương đến những người đã không trân trọng tình cảm của bạn. Như vì yêu thương một ai đó mà bạn luôn muốn họ hoàn hảo hơn, bạn áp đặt, đòi hỏi và mong mỏi ở họ nhiều hơn mức mà họ có thể làm được. Khi ấy, yêu thương trở thành áp lực với không chỉ họ mà còn cả cho bạn nữa.

 

KHÉP ĐỂ MỞ

          Biên tập lại cuộc đời hãy bắt đầu bằng việc kiểm kê lại cuộc đời, lên danh sách những mục tiêu, cắt gọt những thứ đã không cần đến nữa, chọn thái độ sống, tiếp thêm những hy vọng, tăng hoặc giảm những đòi hỏi… Để kết quả cuối cùng của sống gọn là thấy ĐỦ, biết ĐỦ.

          Biên tập lại cuộc đời chính là việc tập trung cho những giá trị cuộc sống đích thực của bạn chứ không phải sống phụ thuộc vào cảm xúc, cái nhíu mày của người khác. Sống kiễng chân. Sống đời kẻ khác. Biên tập lại cuộc đời để có thể sống được trọn vẹn với mỗi ngày được sống. Bởi cuộc đời đó, có bao lâu, mà… luẩn quẩn mãi.

          Tôi đang bắt đầu và vẫn biên tập cuộc sống của tôi mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm, mỗi đoạn đường tuổi trẻ của tôi. Còn bạn? Bạn đã bắt đầu thử biên tập lại cuộc đời bạn chưa?

                                                                                      Hà Nội tháng 10/2011

                                                                                  HOÀNG ANH TÚ (2! ĐẸP số 43)

https://i0.wp.com/a7.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc7/311965_271822042857141_158155490890464_744011_2145214041_n.jpg

 

Read Full Post »

Mẹ dự định viết bài tổng kết này vào ngày 16/11/2011 nhưng mẹ bận chưa viết được nên đành ghi lại muộn vậy, B thông cảm nhé !

Khi con được tròn 20 tháng tuổi, con được 10 cân và chắc cao khoảng 78-79 phân, vì mẹ ko đo chuẩn cho con được,

Về văn thẩm mỹ : Mẹ cho rằng con phát triển rất tốt, con hát được vô số bài hát cả người lớn lẫn trẻ con, rất đúng nhạc và giọng thì hơi chuẩn, với chỉ ít từ ngọng, bài mẹ đánh giá cao là bài Bèo dạt mây trôi, Như con sóng trào dạt dào yêu thương và bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi (bài này con chưa hát được hết bài), tiếng Anh con có thể hát vài bài, Hi hello, ABC, và 1 số bài trong đĩa POPODO của anh Bi, tất nhiên ko tất cả bài, nhưng tương đối tốt,

Thơ và đồng dao thì khả năng thuộc của con rất tốt, mẹ hài lòng. Có bài đồng dao A kẹo kéo, mẹ thấy tíêt tấu và từ láy rất hay nên đã dạy con, liên tục trong 4 tối trước khi đi ngủ và con đã thuộc được, mẹ ghi ra đây để đánh dấu thành tích của con nhé, Con rất thích bài đồng dao này đấy !

Đỏ chon chót

Hoa mào gà

Trắng ngà ngà

Nõn cải bắp

 

Tím ngăn ngắt

Trái mồng tơi

Sáng ngời ngời

Đèn ngày hội

 

Tươi roi rói

Ngói ra lò

Tròn vo vo

Bánh trôi luộc

 

Trơn tuồn tuột

Bé thuộc bài

Dài, dai, dai

A kẹo kéo !

Con đã thuộc cả bài đồng dao Thằng Bờm, rồi Con mèo, Thằng cuội….

Mẹ rất thích dạy con các bài đồng dao, vì mẹ nghĩ nó sẽ tác động đến tâm hồn con rất nhiều

 

Về khả năng tập trung : Nói chung mẹ thấy con có khả năng tập trung tốt, có thể ngồi 1 mình chơi xếp hình, dở sách học bài, và nếu 2 mẹ con học bài với nhau thì phải được khoảng 20-30 phút. Tuy nhiên trí nhớ về các bài học của con mẹ thấy chưa được tốt lắm, thực ra mẹ chưa có chuẩn để đánh giá con về những vấn đề này,

 

Về toán học : E rằng không phải thế mạnh của con, con không thích những con số, con chỉ đếm được từ 1 đến 30 và như 1 con vẹt. khi mẹ đưa cho con cái gì và bảo đếm thì con cứ 1,2… đến 10 mà chưa hiểu bản chất của số đếm.

 

Về ngôn ngữ : Mẹ nghĩ là con pt rất tốt

Về việc thích thú với những thứ học ngoài đường : Con rất thích thú, mẹ cho con đi từ nhà đến đầu ngõ 56 và đi vào khách sạn quan hoa chơi, khoảng 2 tuần thì con nhớ rất nhiều thứ rồi : 1 số chữ con gặp trên đường đi : Số nhà 70, Nhà thuốc 39, con biết cái bô xe máy, biển số xe máy, ô tô, Các loại hàng quán gặp trên con đường quen này, 1 số loại quả của hàng hao quả (chuối, dưa hấu, xoài, bưởi. thanh long….), 1 số loại rau (muống. cải, su hào, đậu phụ, trứng…) gạo, thùng rác ngoài đường, xe máy, xe đạp, ô tô, bãi cỏ ở trong ks và cái ô to ở cổng phía trong ks nữa…. Và điều đặc biệt là mẹ luôn dạy con chào hỏi mọi người khi đi đường, con chào hỏi tuy nhiên nói rất bé và có vẻ nhút nhát, khi con chào hỏi 1 cô bán hoa quả, cô cho con 1 quả quýt nhỏ, con có vẻ không muốn lấy và mẹ dạy con là cảm ơn cô, cháu không ăn ạ, cháu chuẩn bị ăn cháo rồi.

 

Có 1 bà bán rau, trông vất vả và đáng thương lắm, mỗi lần gặp bà mẹ dạy con đứng khoanh tay lễ phép và chào bà, khi về lại chào bà, và 1 lần mẹ đã lấy  1 quả cam trong túi và đưa con để con nói biếu bà. Bà có vẻ rất cảm động và quý con, trên đường về mẹ cũng giải thích cho con là bà rất vất vả và con hãy thương yêu những người như thế. Mẹ không biết con có cảm nhận được gì không nhưng mẹ muốn con lớn lên trở thành người lễ phép và nhân hậu.

 

Có vẻ như con có xu hướng thuận tay trái, mẹ luôn luyện cho con cầm tay phải nhưng không biết liệu có làm được không ?

Về phân biệt màu sắc : Con có vẻ rất kém khoản này, hiện mẹ chưa thấy con nhớ được màu  nào cả, mặc dù hàng ngày mẹ đều dạy con về màu sắc.

 

Các đồi chơi : Con đặc biệt thích các con vật, rất tình cảm, và luôn gọi là bạn gấu ơi, bạn khỉ ơi, khi nào mẹ cũng dạy con dịu dàng với các bạn đồ chơi của con, và thương yêu các bạn như những người bạn thực sự. Con đi chơi xa về là mẹ nói con chào các bạn xem có nhớ con ko, ở nhà có buồn không ? Con cũng thích chơi hộp đồ với các hình thù nhét qua lỗ ở nắp hộp, trò này con chơi được lâu, con đặc biệt thích học bài với các hình vẽ trong sách, mẹ dạy con mô tả 1 bức tranh và con đã biết nói xem trong tranh có những gì, tất nhiên chưa nhuần nhuyễn và logic lắm.

Mẹ có mua bộ tú lơ khơ về để chơi bài với con và dạy con trước hết là về con số và quân bài giống nhau, nhưng con có vẻ không hứng thú lắm với trò này, mẹ cho rằng con không thích toán học.

 

Về chữ : Mẹ viết những chữ cơ bản lên đồ vật xung quanh nhà, và con đã nói tốt những chữ : bếp, tủ, ghế. Tivi. tủ lạnh. Lò vì sóng. điện thoại, bức tranh, chữ bức tranh này con rất hay nói nhầm thành quả chanh, mẹ đã phải mang quả chanh ra để giới thiệu lại với con, nhưng vài lần sau đó con vẫn nhầm. Hiện nay thì con không nhầm nữa. Có 1 chữ mà con chưa bao giờ chỉ nhầm đó là chữ ÔNG NỘI, mẹ đọc trong cuốn Phương án 0 tuổi và mẹ áp dụng cách này với chữ ÔNG NỘI, hôm ông nội ra chơi, mẹ viết chữ và cho con dán lên tủ, khi ông về và những ngày sau đó con luôn chỉ đúng chữ ông nội. Cần phải phát huy cách này để học chữ.

 

 

Đánh giá về bản thân mẹ : Mẹ rất thích chơi và học với con, luôn tư duy logic để dạy con được nhiều hơn, ví dụ khi con soi gương mẹ sẽ đọc cho con Gương kia ngự ở trên tường…. Khi đọc sách đến bạn voi, bạn ếch, mẹ con mình lại hát các bài hát về con vật này… nhưng mẹ vẫn còn ham chơi và xem phim, ngoài ra đang bí vì không biết sẽ tiếp theo dạy con thế nào nữa, vì dạo này mẹ ko đọc được thêm tài liệu nào nữa, và thực sự mẹ cũng chưa làm triệt để, mẹ cũng không muốn làm triệt để vì mẹ ủng hộ cả 2 cách, dạy từ sớm và không nhồi nhét !

 

Read Full Post »

Đã được 3 ngày cai sờ ty cho con, vì dạo này con hay nhõng nhẽo đòi mẹ suốt ngày, tối thì ko ngủ ngon và lúc nào cũng đòi sờ ty mẹ. Thực ra, khi cho con sờ ty mẹ không nghĩ rằng nó lại đem đến những hiệu ứng không tốt đó, mẹ chị muốn gắn kết tình cảm mẹ con mình thôi.

2 hôm đầu, con làm tốt, chỉ có mẹ là mất ngủ vì phải ôm ấp con, vỗ về và xoa lưng cho con khi con lên cơn nghiền, nhưng tối qua thì mẹ hoang mang thực sự. Con kêu gào, khóc lóc thảm thiết, lần 1, lần 2, rồi lần 3, đã có lúc mẹ định từ bỏ ý định vì thương con quá, con khóc nhiều quá, mẹ làm thế nào con cũng không nín và ngủ tiếp. Cuối cùng con nghẹn ngào nhiều quá rồi ho và gần như sắp trớ, mẹ ko thể bỏ mặc con được nữa, tâm sự với con, gối đầu tay và nói những lời dịu dàng nhất để con hiểu. khi đó mẹ cũng đã rơi nước mắt. Mẹ hoang mang ko biết việc mẹ làm có đúng không nữa ?

Mẹ đã nói với con như 1 người lớn, mẹ rất yêu con, và con là tình yêu lớn nhất của mẹ, khi nào cũng như vậy ko thay đổi, mẹ sẽ luôn ở bên con. Mẹ cai sờ ty cho con vì mẹ muốn con ngủ ngon hơn, mẹ ngủ ngon hơn, và con sẽ độc lập hơn khi không có mẹ ở bên, đó là điều tốt, mẹ sẽ ôm con, vuốt ve con để con có thể ngủ ngon lành 1 giấc đến sáng mà ko bị tỉnh giấc. Mẹ dậy lấy cho con cốc nước ấm, rồi cởi áo cho con đỡ mồ hôi, tâm sự với con, dần dần có vẻ con hiểu ra và đi vào giấc ngủ ! Mẹ không nghĩ việc này lại khó khăn đến thế, không biết tối nay điều gì sẽ xảy ra với mẹ con mình nữa nhỉ ? Có vẻ là vô cùng khó khăn vì gần sáng con lại thọc tay vào tìm khắp nơi.

 Con gái bé bỏng của mẹ cố lên nhé, yêu con !

Read Full Post »

Vậy là đã tròn 5 năm ngày cưới. Cuộc sống cuốn đi thật nhanh. Sau 5 năm tài sản quí giá nhất của em và anh là Bon. CS dù có lúc này lúc khác, nhưng anh đã là sự lựa chọn đúng đắn của mình. Bạn bè mình thường bảo, mình chỉ lấy anh là hợp, vì chẳng ai có thể chịu đựng được tính cách củ chuối của mình, luôn cáu giận mất khôn. Anh không biết cách thể hiện tình cảm, không tâm lý cho lắm, nhưng bù lại mình luôn có thể làm những gì mình thích, và cuộc đời này có ai là hoàn hảo phải không ? Hy vọng 5 năm lần thứ 2 mình và anh sẽ làm được nhiều thứ hơn nữa !

Album cuoi

 

 

Read Full Post »