Hôm nay mình đi khám bệnh ở viện Đại học Y. Nhịn ăn sáng, đường tắc, chồng không dắt xe cho mà đến khi vợ đi rồi mới biết là đi khám bệnh, mặc dù đã thủ thỉ từ sáng sớm, hic. Đến tới nơi, làm các thủ tục cần thiết, tiền khám ban đầu là 70k, do có BHYT trái tuyến nên được giảm trừ 1250đ, số tiền phải nộp làm tròn là 69k, và họ thu của tất cả bà con dân bản là 70k do 1k giờ chả mua được gì mà cũng chả có tiền mà trả lại. Mình cũng không có ý kiến gì về vụ này, vì mình xác định đi khám không bảo hiểm rồi ! Lòng thầm nghĩ, ko đắt như mình tưởng !
Bs khám cho mình p138, trẻ, hiền lành, cao ráo, thư sinh. Cảm nhận đầu tiên là bs này còn trẻ, chắc chuyên môn bt. Chị khám gì ? Mình không biết khám gì, nhưng hay bị tức ngực, như kiểu bị nghẹn khi ăn, và thường bị vào tối, khi đi làm về, chứ ko hay bị vào ban ngày. Chị có bi ợ chua không ? Mình không hay ợ chua. Chị bị lâu chưa ? Mình trước có bị 1 năm vài lần, nhưng cách đây 1 tháng thì 1 tuần vài lần và thấy rằng cần phải đi khám. Em nghĩ, chị chắc bị dạ dày nhiều hơn, tim chắc không vấn đề gì, tuy nhiên vẫn cho chị siêu âm tim và điện tim đồ để yên tâm hơn. Rồi bs nghe tim.
Trời, vậy là cái điều mình sợ nhất đã đến : Nội soi dạ dày.
Mình cũng có chút cảm nhận rằng sẽ phải đi làm việc này từ lâu rồi, như cứ chần chừ vì sợ, vì nghe tả thấy khiếp lắm, nên vẫn chưa quyết đi.
Bs ơi, thế có kinh khủng lắm không ? Có cách nào khác ngoài nội soi không ? Không, chị ạ, nội soi là chính xác nhất, chị ăn sáng chưa ? Mình chưa, vì xác định đến đây để lên thớt mà. Hihi.
Có 1 cách nữa, dễ chịu hơn đấy là gây mê, tuy nhiên bản thân em đã làm 2 lần rồi, em thấy ko kinh khủng và nhanh, khoảng 10 phút, sau 2h là ăn uống bình thường. Không nhất thiết phải gây mê chị ạ.
Nghe có vẻ yên tâm phần nào và quyết tâm cao độ, cầm phiếu đi nộp tiền, giờ thì cũng ko tưởng được lại đắt thế. Hơn 600k. Mình đi nộp phiếu 3 phòng và về phòng đầu tiên để siêu âm tim. 3 bệnh nhân chờ mà bs vẫn chưa tới, khi tới thì bs hình như đang chơi chứng khoán hay gì đó trên mạng nên mở máy, để đó, mỗi bệnh nhân xong thì lại sang máy tính để xem đã. Cuối cùng thì mình cũng xong và kết quả là Van 2 lá hở nhẹ !
Sang phòng điện tim đồ, cũng rất nhanh đã xong rồi và không đau đớn gì, cũng ko cần bs làm, chỉ cần 1 y tá gắn các loại day dợ lên người và chân mình, chạy vèo vèo 1 phút là xong.
Sang phòng nội soi dạ dày, ngồi ngoài đợi, ai ra cũng hỏi xem có kinh khủng không, đàn ông bảo khó chịu, đàn bà bảo sợ, nhưng ai cũng khạc nhổ và buồn nôn. Cửa lại hút gió, sáng ra lại chưa ăn nên đói, rét, sợ….. Và cuối cùng cái gì đển cũng phải đến. Mình ngồi nghĩ đến câu của em Nhung : Quỷ không đến như người ta tô vẽ, không hiểu sao câu nói này đã khích lệ mình làm được nhiều việc, làm cho mình vững tin nhiều lần, và có lẽ mình cũng đã trải qua nhiều lần sợ hãi và đau đớn đủ để dũng cảm hơn rồi. Thật là cảm ơn em N nhiều nhé ! Và mượn lại em câu này để dùng trong các trường hợp cần thiết.
Vào phòng, máy móc nhiều, dây thép dài loằng ngoằng chắc cỡ cao bằng cả người mình, ai cũng ợ, oẹ, thật to, có em bé Giàng a Sái 25t người dân tộc là khóc lóc và có vẻ khó chịu nhất, rồi đến 1 chú trước mình oẹ rõ to, lại run tiếp nhưng lúc này vững lòng hơn vì biết rằng chẳng có ai chết vì nội soi và dù sao cũng không thoát được. Thế là lên giường, nằm nghiêng sang bên trái, chân trái duối thẳng, chân phải co lên, họ biết sẽ nôn nên để cho 1 cái đĩa y tế bên cạnh mặt, 1 cái dây cao su to, mình vẫn còn đủ tỉnh táo để dặn : làm cho em nhẹ nhàng nhất có thể nhé, em sợ lắm ! Và nhắm mắt. Cắn răng vào 1 vật để giữ há miệng, dây luồn vào, ôi trời, chỉ muốn đưa tay ra và dứt phựt cái dây ra khỏ mồm thôi, nhưng lòng tự nhủ, cố lên, cố lên sắp xong rồi, nước miếng chảy ra, không oẹ được nữa mà ứ ứ trong mồm, nước chua ợ lên, họ bảo không nuốt, hít sâu thở mạnh, hic, lúc đó mình còn chẳng biết hít sâu, thở mạnh nghĩa là phải làm gì nữa, chỉ thấy dây luồn vào, sâu hơn, tới đâu biết tới đó, đến khi sâu không thể hơn được nữa thì người ta bắt đầu rút ra, giá như lúc cho vào nó nhanh như lúc rút ra thì tốt biết mấy. Mấy bs nói với nhau VIÊM !
Haizzzzzzz vậy là đã biết bệnh, không phải tim mà là Dạ dày, không biết cái nào tốt hơn nữa, nhưng dạ dày dù sao thì mình cũng đã dự trước là bị dạ dày từ lâu rồi, nên nếu bị thêm tim thì chán hơn, vì thế mà cả sáng mình vẫn có tâm trạng vui vẻ khi có chỉ định của bs. Cô bé trả kết quả nội soi thật dễ thương, da đẹp, tươi cười và nhẹ nhàng với bệnh nhân.
Cầm kết quả trên tay mình quay lại phòng bs khám bệnh. Ngồi đợi và đến lượt mình bs cười thật tươi, xem kết quả , tư vấn cho mình nhiều thứ. Chị không bị gì về tim, van 2 lá thì thường ai cũng bị như vậy, nói chung tim của chị hoàn toàn bt. Chị bị viêm dạ dày, không ở thể nặng. Mình hỏi về HP dương tính, bs bảo đó là vi khuẩn gây ra viêm dạ dày, có vi khuẩn này nghĩa là bị viêm. Có phải là cái vi khuẩn dễ gây ra ung thư không ạ ? Không, chưa có nghiên cứu về việc này. Mình hỏi vậy vì mình thấy vi khuẩn CTC cũng gây ung thư tương tự như vậy. Không chị ạ, cái vi khuẩn này không như vậy. Chị bị viêm dạ dày và điều trị 1 đợt là đỡ, tuy nhiên cũng có thể sẽ bị lại nếu chị stress hoặc có vấn đề gì đó, lúc đó sẽ lại phải điều trị tiếp. Vâng mình hiểu. Bs kê thuốc. Bs kê cho mình thuốc tốt 1 chút. Vâng, chị yên tâm.
Mình hỏi vể các loại thuốc mà ko tốt cho dạ dày. Chỉ có 1 vài loại ks ảnh hưởng đến dạ dày như các loại ks chữa khớp hay hen suyễn, còn lại thì không sao. Mình có điều trị Viêm tiết niệu và bàng quang cấp, không biết thuốc đó có ảnh hưởng gì đến dạ dày không, Không chị ạ, và nếu chị có dùng dòng Paracetamol thì cũng không vấn đề gì.
Cho mình hỏi luôn sao cái viêm bàng quang và tiết niệu hay bị đi bị lại vậy, mặc dù mình đã điều trị 1 đợt khách sinh liều cao đường truyền tại BV mà vẫn bị lại. Nhiều khi phải điều trị cả đối tác nữa chị ạ……Nhưng mình không thấy biểu hiện gì ? Nhiều khi không có biểu hiện nhưng vẫn nhiễm khuẩn chị ạ. Vậy tốt nhất giải pháp tạm thời là dùng BCS ? Cũng tạm được. Mà tốt hơn có khi là chả làm gì. Điều đó chưa chắc đã đúng đâu chị ạ.
Cho mình hỏi đơn thuốc này mua ở đâu ? Chị có thể mua ở đâu cũng được. Có đắt lắm không ? Em ko nhớ rõ nhưng chắc cũng không đắt lắm. Cảm ơn bs !
Hic, dù sao mình cũng luôn thích các bs Nam hơn là bs Nữ, vì mình hay hỏi nhiều, hỏi lan man, hơi nhõng nhẽo 1 tý, đã thế lại còn ko xinh đẹp gì, nếu gặp các bs Nữ thể nào cũng bị bĩu môi và cáu gắt, nhưng các bs Nam thì mình thấy thái độ, giọng nói và biểu cảm của mình cùng với những câu hỏi nhiều và đôi khi hơi ngớ ngẩn ấy cũng không làml họ khó chịu gì.
Lời nhắn cho con : Khi mẹ viết những việc liên quan đến mẹ không phải là mẹ muốn lưu giữ chuyện đó cho mẹ, mẹ muốn rằng qua những sự viếc ấy, con hiểu mẹ hơn, con hiểu những việc mẹ nói đến và hiểu hơn những hoàn cảnh ứng xử cũng như những thông tin mẹ gửi gắm trong đó để con thêm kinh nghiệm bước vào đời ! Mẹ sẽ viết như thể mẹ không còn cơ hội để chỉ dạy cho con nữa. Hãy vững bước vào đời con nhé !